Tìm kiếm: cô-giúp
Tôi hoảng hốt gọi chị chồng ra nói với chị bí mật mình vừa khám phá được. Chị cũng giật mình kinh hãi.
Tôi cứ chì chiết vợ vì đã để mất nhẫn cưới, kỉ vật thiêng liêng. Nào ngờ sự thật lại quá đỗi cay đắng đến thế.
Tôi cũng nghĩ vợ gặp chuyện gì đó nhưng khi biết mọi chuyện, tôi cảm thấy giận bản thân khủng khiếp.
Giờ thì tôi cũng hiểu vì sao năm đó thay vì lựa chọn gia đình anh ta lại cưới cô giúp việc.
Tôi lập tức bắt Nhung vào nhà tắm rửa sạch. Tuy nhiên sau đó vẫn không thể yên tâm nổi.
Nghe em gái luyên thuyên chuyện chọn chồng mà tôi bật cười vì em ấy quá ngây thơ. Nhưng câu thở dài của em ấy mới khiến tôi điêu đứng, bàng hoàng.
Em biết ba mẹ muốn ly hôn từ lâu nhưng cứ bảo em là chịu đựng là vì mày. Em không biết chịu đựng như vậy thì cuộc sống về sau sẽ như thế nào.
Trường hồi hộp chẳng kém gì tôi, còn tập cả thoại làm tôi chết cười. Nhưng những gì tôi và anh tập với nhau cũng không có cơ hội được nói ra.
Cứ nghĩ trong nhà chỉ còn có hai người nên chúng tôi thoải mái làm những gì mình muốn, nào ngờ giờ lại phải khổ sở vất vả thế này.
Dùng chìa khóa riêng mở cửa vào nhà, tôi sững sờ phát hiện phòng khách có điểm bất thường. Đèn bật sáng trưng, trên nền nhà vương vãi quần áo của vợ tôi, thậm chí có cả đồ lót.
Trong khi cả nhà vợ vỗ tay khi thấy chiếc xe ô tô, tôi đứng một góc, choáng váng trước món quà của vợ.
Nhận lại ví, tôi vui mừng khôn xiết. Không ngờ chị lao công lại tiết lộ về chỗ mà mình nhặt được.
Nhìn thấy mặt người quen thuộc, khiến tôi hoảng sợ vô cùng, cứ nghĩ con người này tốt đẹp hoàn hảo nào ngờ nửa đêm vào phòng phụ nữ sờ soạng.
Em ngồi thu mình gọi lỏn trong góc khuất, chờ đợi một tiếng mở cửa. Rồi cuối cùng em thấy Thắng bước ra từ phòng bố mình, vừa đi vừa chỉnh lại quần áo.
Sững sờ nhìn chị, tôi không thể tin nổi vì một gã đãn ông bội bạc mà chị đánh em trai mình.
End of content
Không có tin nào tiếp theo