Tìm kiếm: công-việc-ổn-định
Tôi và chồng tổ chức đám cưới trong khách sạn sang trọng, tôi khoác lên người bộ váy đắt tiền. Trong mắt những vị khách ngày hôm đó, tôi là cô dâu xinh đẹp được chồng cưng chiều hết mực. Tôi vừa thấy mãn nguyện, vừa tự hào về bản thân.
Tôi cứ nghĩ chồng sẽ vui sướng đón nhận món quà chị dâu vợ tặng.
Không ngờ với kế sách này lại giúp tôi gở được mớ bòng bong trong người lại có cái kết mĩ mãn với người con gái tôi thương.
Chồng sung sướng ở với bồ cả năm liền, cho đến một ngày Xuân thấy chồng mình thất thểu về nhà, quần áo thì luộm thuộm. Vừa thấy vợ thì Hải quỳ xuống khóc lóc van xin.
Cô ta tức tốc bỏ đi vội vàng không thèm quay đầu lại. Chỉ một câu nói cũng khiến cô bồ chồng sợ chạy mất dép. Vậy dấy, tưởng yêu thương đến đâu hóa ra cũng chỉ là giả tạo.
Tôi không biết có nên kể bí mật 3 năm trước cho em trai nghe không.
Tôi cũng không còn buồn khổ hay tự ti về mình nữa. Vì tôi xinh đẹp hơn, đàn ông muốn kết bạn, đi cùng tôi cũng nhiều hơn trước. Thế thì cớ gì tôi phải ghen với kẻ thứ ba kia.
Ngày em gọi điện về thông báo kết quả, cả nhà tôi ai nấy đều bàng hoàng và thương em lắm.
Tôi nghĩ thêm cân đường nữa là đủ "combo" huyền thoại đi thăm người ốm.
Tôi rất hối hận vì đã không chụp lại hình ảnh anh chồng phản bội vợ.
Không thể tưởng tượng nổi anh ấy nghĩ gì khi xuất hiện với bộ dạng đầy ngang trái.
Chiều hôm đó, Hoa xin phép sếp về sớm để đi xem mắt. Nhưng cô không nói lý do đó, mà viện cớ về nhà có việc. Quân nghe thế cũng chỉ miễn cưỡng đồng ý.
Tưởng cô ta sẽ vui mừng, không ngờ sáng hôm sau khi chồng vừa đi làm, tôi ra mở cửa đã thấy bồ của chồng quỳ sụp trước nhà. Cô ta xin tôi hãy kéo chồng mình về.
Tôi thật không hiểu nổi anh ấy lại trở nên ích kỷ và đáng sợ tới vậy.
Lâu ngày mọi người được sum họp với nhau nên có nhiều chuyện để nói. Từ chuyện làm ăn, học hành của con cháu đều được đưa ra mổ xẻ.
End of content
Không có tin nào tiếp theo