Tìm kiếm: danh-phận
Nhân vật từng bại dưới tay Tào Tháo nhưng cũng là người khiến ông đau lòng
Thấy em mặc chiếc váy đó tôi chết trân như pho tượng, tôi ngồi yên nghe em nói hết những ấm ức trong lòng mình suốt thời gian chung sống cùng nhau.
“Em cũng ước nó là con của anh, nhưng em không thể lừa dối anh nữa, đứa trẻ này thật sự không phải máu mủ của anh”.
Giọng của Hạnh nhẹ nhàng như rót vào tai tôi nhưng làm cả người tôi cứng đờ kinh ngạc. Bí mật này như lưỡi dao đâm thẳng vào tim tôi.
Đến ngày nhân tình sinh con, cô ấy bị băng huyết nên qua đời. Tôi đứng trong bệnh viện ôm đứa con mới sinh đã mất mẹ. Tôi hoang mang rối bời, chỉ biết gọi cho vợ.
Tối hôm đó, anh và chị không nói với nhau câu nào. Khoảng đến 9 giờ thì anh nhận được cuộc gọi của nhân tình rồi cuống quýt rời đi.
Tôi định giấu, nhưng nghĩ kỹ lại và thấy mình quá tội lỗi nên đã nói toàn bộ sự thật.
Mù quáng tin vào những lời đường mật của người tình: “Anh sẽ ly hôn vợ để cưới em và chúng ta sẽ sống bên nhau hạnh phúc suốt đời”, cô gái nhận cái kết ê chề, đau khổ.
Đó là bữa cơm cuối cùng tôi góp mặt vì sau đó mẹ đã đưa tôi đi nơi khác sống.
Tôi và bạn trai đã tạm dừng cưới xin vì chuyến đi chơi bão táp.
Đàn ông ngoại tình về nhà bỏ tội lỗi ngoài cửa, còn người thứ ba cả đời không trút bỏ được quá khứ. Vay ấm êm của người khác nhưng phải trả bằng hạnh phúc, bình yên của mình sau này.
Chị không đe dọa người thứ ba là tôi, cũng không van xin tôi bỏ chồng chị. Chị chỉ nói một câu khiến tôi giật mình tỉnh mộng đớn đau.
Mẹ bảo đố kị khiến người ta trở nên hèn mọn. Thế nên mẹ tôi chẳng muốn quan tâm đến những chiêu trò của chồng và người cũ.
Trong lúc mẹ kế đang đắc ý thì ông bà nội với mẹ ruột của tôi xuất hiện, giúp tôi đòi lại tất cả số vàng hồi môn.
Sau khi nhìn thấy mẹ của đứa trẻ đó thì lòng tôi lại chộn rộn không yên, vì cô ta trẻ trung nhất ở đây. Không chỉ trẻ trung mà trên người cô ta toàn hàng hiệu đắt tiền, chẳng như tôi chỉ mặc những món rẻ tiền đơn giản.
End of content
Không có tin nào tiếp theo