Tìm kiếm: hết-tiền
Khoảng mấy tháng sau đó, tôi biết chồng tôi không còn qua lại với người phụ nữ kia nữa. Đến một hôm, chồng ôm tôi ngủ, lúc này tôi biết mình đã thắng.
Đến nơi tôi phải mổ cấp cứu vì cạn ối, xém chút nữa là con bị ngạt rồi. Con sinh non phải nằm lồng kính theo dõi. Mấy tiếng sau bố mẹ đẻ tôi cũng kịp lên đến viện. Riêng chồng tôi viện lý do công việc không vào thăm vợ con.
Chồng tôi là kiểu đàn ông sống tình nghĩa, có trách nhiệm với gia đình và dòng họ. Chị chồng từng ly hôn, chưa có con nên ở chung với gia đình tôi và bố mẹ chồng. Chị chồng là người hiền lành, yêu thương người thân trong nhà, đặc biệt rất chiều chuộng hai con của tôi.
Ngày trước lúc mới lấy nhau, chồng tôi vẫn chưa tu chí làm ăn, suốt ngày đi theo bạn bè tụ tập. Tôi gồng gánh một mình nuôi con, chăm sóc cha mẹ chồng, chịu đựng cảnh chồng vô tâm.
Giờ tôi mới thấy đúng là chuyện chị dâu em chồng cũng phức tạp thật.
Sau một tuần thực hiện chế độ tiết kiệm, không giảm được đồng nào mà chi phí bị đội lên là 2 triệu.
Tôi nghĩ vợ chồng cần ngồi xuống nói chuyện về việc chi tiêu. Nhưng chẳng ngờ đến một ngày, tôi nghe tin chồng bị tai nạn giao thông, đang cấp cứu ở bệnh viện.
Tôi nhìn tờ di chúc của chị gái để lại mà lòng rối như tơ vò.
Mỗi ngày, tôi đều phải quần quật làm tất cả việc lớn, việc nhỏ trong nhà. Nhưng khi tôi bị bệnh, không thể làm việc nhà, con trai và con dâu đã ngay lập tức đuổi tôi đi.
Và thay vì tin tưởng và bảo vệ vợ, chồng tôi lại im lặng làm theo lời của bố mẹ. Tôi buồn quá nên quyết định ôm con nhỏ về nhà ngoại ở.
Mâm cơm mà mẹ chồng chuẩn bị cho con cháu của nhiều chị em khiến không ít người xót xa khi chứng kiến.
DNVN - Khi cả hai đã trở thành vợ chồng, tôi không ngờ rằng cuộc sống hôn nhân lại đổi thay đến mức này. Sau đám cưới, tôi hoàn toàn thay đổi. Mỗi ngày trôi qua, tôi đều phải uống thuốc. Chúng tôi chưa một lần trải qua đêm tân hôn, và điều này khiến anh Lý cảm thấy hoang mang.
Tôi nghĩ vợ chồng cần ngồi xuống nói chuyện về việc chi tiêu. Nhưng chẳng ngờ đến một ngày, tôi nghe tin chồng bị tai nạn giao thông, đang cấp cứu ở bệnh viện.
Và thay vì tin tưởng và bảo vệ vợ, chồng tôi lại im lặng làm theo lời của bố mẹ. Tôi buồn quá nên quyết định ôm con nhỏ về nhà ngoại ở.
Tôi tăng ca, làm thêm việc nhưng cũng chỉ đủ chi tiêu căn bản, không thể dư dả được. Một năm sau khi chồng mất, tôi làm việc bạt mạng, gầy ruộc đi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo