Tìm kiếm: không-sinh-được-con
Vậy mà bấy lâu nay, tôi không hề hay biết chuyện gì đã xảy ra với gia đình chị.
Tấn Hiếu Vũ Đế chỉ thọ 34 tuổi. Nhưng ông qua đời không phải vì bị ám sát hay bệnh tật gì, mà là do… vạ miệng.
Ở thời phong kiến Trung Quốc, các phi tần đã phải chịu đựng một số điều đặc biệt tàn khốc khi hầu hạ hoàng đế. Ba điều này người thường rất khó hiểu, vậy ba điều này là gì? Tại sao phải chịu đựng nó? Chúng ta hãy bước vào cuộc đời “bi thảm” của những phi tần thời xưa.
Lúc mang thai con đầu lòng, Mai không muốn biết giới tính của con. Nhưng khi nghe Đức giục đi khám để biết con trai hay con gái thì Mai lại đùa là con gái.
Hiếm muộn là nỗi khổ nhưng có người chồng kém cỏi không dám bảo vệ vợ lại càng khổ hơn. Trước mặt tôi, chồng lúc nào cũng nói là hiểu và thương tôi nhiều.
Giọng của Hạnh nhẹ nhàng như rót vào tai tôi nhưng làm cả người tôi cứng đờ kinh ngạc. Bí mật này như lưỡi dao đâm thẳng vào tim tôi.
DNVN - Gần hai năm sau khi cưới mà chưa có con, mẹ chồng đã quỳ xuống xin tôi ly hôn để chồng tôi có thể tìm người khác sinh con nối dõi cho gia đình.
Từ khi về nhà chồng, tôi luôn nhịn nhường, thậm chí là nhu nhược. Tôi làm gì cũng nhìn mặt người trong nhà, sợ điều tiếng, sợ người khác không hài lòng. Dù chồng tệ bạc thế nào tôi cũng một mực chịu đựng. Nhưng vào ngày hôm đó, tôi đã cho mình quyền tự do thoát khỏi tháng ngày khổ sở.
Cách hiểu của mỗi người về một cuộc hôn nhân trọn vẹn là khác nhau, nhưng đại đa số mọi người đều tin rằng hôn nhân và cuộc sống không có con cái là không trọn vẹn.
Trước gánh nặng đế vương và món nợ ân tình với người vợ kết tóc xe tơ, vua Trần Thái Tông đã muốn từ bỏ ngai vàng để đi tu.
Nhữngngày sau đó, chỉ có bà ngoại bên cạnh, còn chồng đi làm ban ngày, đêm về thì say xỉn. Gia đình tôi lúc nào cũng căng thẳng như có đám vậy.
Đến nay đã 4 năm nhưng tôi vẫn không mang thai. Chồng tôi ngày một bức bối, thậm chí là nổi giận vô cớ. Đến một hôm tôi cùng chồng đến nhà một người bạn chơi. Thấy ai cũng có con bồng bế, lại bị bạn bè nói khịa vài câu mà về nhà chồng đòi ly hôn với tôi.
Họ rời đi mãi một lúc sau tôi vẫn chưa thể bình tĩnh lại. Tôi khóc oà lên như một đứa trẻ.
Bí mật này như lưỡi dao đâm thẳng vào tim tôi, tôi tức giận vô cùng, không ngờ mình lại có ngày hôm nay.
Dù không có chồng bên cạnh khi sinh con nhưng tôi vẫn có bố mẹ hai bên túc trực chăm sóc. Sau hơn nửa ngày đau bụng quằn quại thì con trai của tôi cũng cất tiếng khóc chào đời. Gia đình hai bên ai nấy đều hạnh phúc đón chào thành viên mới này.
End of content
Không có tin nào tiếp theo