Tìm kiếm: khóc-nấc
Tôi lập cập ngồi dậy mặc quần áo. Đã đến nước này cũng chẳng thể giấu giếm thêm được nữa về quá khứ của mình.
Hôm đó, sau khi rời khỏi tòa án với tờ phán quyết ly hôn trên tay, tôi định bắt xe ôm về căn nhà trọ rẻ tiền. Vừa gọi được bác xe ôm thì đột nhiên mẹ chồng cũ của tôi xuất hiện...
Tôi nhếch miệng cười, rút ví đưa cho bà 5 triệu rồi bồi thêm một câu thôi mà mẹ chồng tôi đã ngất lịm.
Khi Dương ly hôn chồng, tôi luôn ở bên lo lắng và giúp đỡ cho cô ấy. Từ dạo đó, cô ấy thường xuyên qua nhà chơi với vợ chồng tôi.
Như giọt nước tràn ly, tôi gào lên: "Mẹ ơi, mẹ hãy nhìn lại mình đi...".
Tôi thấy mình vô dụng vì đã không thể làm chỗ dựa cho vợ, để cô ấy phải nghĩ quẩn.
Tôi đã từng giận, thậm chí không nói chuyện với mẹ chồng vì nghĩ bà lười nhác không muốn giữ cháu.
Mẹ tôi khóc nấc trong điện thoại, mẹ tôi còn thanh minh và nói không ngờ chuyện lại đến nông nỗi đó.
Sau hôm ấy, tôi cắt đứt mọi liên lạc và hả hê nghĩ rằng mình đã dạy cô ta một bài học mà cả đời này cũng không quên được.
Chúng tôi dự định sẽ tìm thời gian thích hợp để nói với con. Nhưng chưa kịp làm gì thì con đã khiến vợ chồng tôi thót tim.
Tin chị tôi bị tai nạn giao thông, không qua khỏi như sét đánh ngang tai cả gia đình tôi. Nhưng hành động và thái độ của anh rể tôi càng khiến mọi người sốc hơn.
Tôi chờ mãi không thấy vợ mình thay đồ xong nên đi tìm. Trước cửa phòng thay đồ, tôi nghe tiếng cô ấy khóc nức nở kèm theo một câu nói đủ làm tôi chết lặng.
Tôi biết họ đến không vì mục đích viếng người đã khuất. Khuôn mặt họ chẳng có chút gì là buồn khổ, đau lòng cả.
Hôm ấy, tôi dọn dẹp lại nhà cửa nên có lật tấm ảnh cưới treo tường lên. Nào ngờ, lại thấy có đồ vật gì đó rơi ra. Một chiếc thẻ nhớ.
Tôi thật không ngờ có ngày mình lại chứng kiến cảnh tượng đau lòng mà chính tôi lại là người muốn rút lui sau tất cả những gì tôi cố gắng cướp được.
End of content
Không có tin nào tiếp theo