Tìm kiếm: không-cam-lòng
Rõ ràng bà đã nhìn ra được vấn đề nên cố tình dẫn anh vào "bẫy". Song chiếc bẫy này lại vô cùng ngọt ngào và đáng quý, bởi nhờ có nó mà Quang mới giữ lại được gia đình, bảo vệ được hôn nhân.
Ngày anh ấy bị tai nạn gãy chân, trầy xước hết người, bạn bè đều hỏi thăm. Nhiệt tình nhất vẫn là một người tôi không ngờ tới.
Quá hổ thẹn, tôi để lại đơn ly hôn rồi lảo đảo rời khỏi nhà vợ cũ.
Vợ ở nhà ăn bám, càng nghĩ càng tức nên bữa trưa đó ông bà lên chơi, tôi đưa cho vợ đúng 50 nghìn đi chợ, bảo rằng mình hết tiền rồi, chỉ còn mỗi từng đó. Ông bà là người nhà, ăn tạm cái gì chẳng được, đâu cần quan trọng hóa vấn đề.
Cho đến bây giờ tôi vẫn không cảm thấy hối hận vì quyết định của mình, nhưng câu nói của người cũ có phải quá phũ phàng với tôi hay không?
Từ sau lần đó tôi cố gắng thường xuyên về thăm nhà hơn nhưng thái độ của mọi người đối với tôi đã không còn được như trước.
Nghe anh khóc lóc van xin, nói ân hận vì đã bỏ tôi đi lấy vợ nhưng giờ anh đã ân hận rồi nên muốn tôi làm phù dâu làm tôi động lòng.
Sốt ruột, tôi ra ngoài tìm anh thì nghe được tiếng chồng nói chuyện điện thoại ngoài ban công.
Dù chuyện đã xảy ra từ 1 năm trước nhưng tôi vẫn không thể chịu nổi sự lừa dối của chồng mình và chỉ muốn ly hôn mà thôi.
Chúng tôi 4 mắt nhìn nhau, đều đọc thấy sự kinh hoàng trong đối phương. Tôi vốn muốn chạy trốn thật nhanh, mà gã người cũ trời đánh lại vừa hay đuổi xuống tới nơi, hớt hải níu chân níu tay tôi.
Tôi hơi ngạc nhiên, chẳng lẽ tôi vắng nhà mà vợ cũng không ngủ cùng con gái ư. Cô ấy vẫn ngủ 1 mình bên phòng kia, còn con gái tôi cũng ngủ 1 mình ở phòng này? Lạ lùng thật.
Đến tận ngày hôm nay, tôi mới biết bức thư với những lời lẽ gay gắt năm đó đã khiến bố buồn lòng đến như thế nào.
Chồng tôi mất 4 năm nay rồi. Khi anh mất, tôi đã 37 tuổi và có hai đứa con nên trong lòng tôi xác định sẽ không đi bước nữa mà ở vậy nuôi con.
Bố mẹ chồng cả hai người chỉ trông vào đồng lương hưu mấy triệu bạc một tháng của bố chồng. Tôi có nghĩ nát óc cũng không thể nghĩ ra ông bà lấy tiền ở đâu.
Lừa cho Hương ngủ, tôi lập tức mặc quần áo rồi chạy trốn như bay khỏi khách sạn. Cũng may khi tán tỉnh Hương thì tôi nói dối về chỗ làm chỗ ở, giờ chỉ cần chặn liên lạc là cô nàng khó mà tìm được tôi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo