Tìm kiếm: không-về
Cách đây hình như khoảng 5 hay 6 năm gì đấy thì gia đình tôi có gặp lại một người bạn đã mất liên lạc rất nhiều năm trước - bác Trọng.
Đêm hôm khuya khoắt, chẳng hiểu em chồng đến nhà chúng tôi có việc gì nữa?
Gia đình tôi nợ chị dâu quá nhiều ân tình, thế nên tôi quyết định sang tên sổ đỏ cho chị ấy, thế mà bị từ chối ngay tức khắc.
Mấy chị em trong xóm đều lo ngay ngáy sợ mất chồng vì cô nàng lẳng lơ kia, không ngờ chồng tôi lại "ra tay nghĩa hiệp" đuổi cô ta đi chỉ bằng một câu nói.
Lấy một người đàn ông quá trách nhiệm cũng có nhiều vấn đề và nhược điểm.
Về thấy bố chồng lầm lũi một mình trong nhà, em hỏi các anh chị có đến thăm ông không thì ông lắc đầu thở dài.
Tôi bèn mở điện thoại để kiểm tra xem vợ con ở nhà thế nào. Để rồi khi nhìn rõ cảnh tượng đang diễn ra trong nhà mình mà tôi choáng váng.
Câu hỏi của mẹ khiến tôi vỡ vụn, không biết phải làm gì cho đúng nữa.
Tôi ngước mắt nhìn lên. Thật không ngờ, người đàn ông đứng trước mặt tôi lại chính là người tôi vẫn còn nhớ nhung bấy lâu nay.
Hóa ra bố chồng coi trọng thứ khác hơn là các con mình...
Nhìn tờ phiếu khám kèm giấy siêu âm mà tôi sửng sốt, đứng thần người một lúc vẫn không sao tin nổi chuyện đang diễn ra.
Chuyến về quê lần này, tôi bị vợ càm ràm suốt cả tuần liền.
Khi em trai gọi điện cho vợ bằng video call, cả nhà tôi đều bàng hoàng khi nghe rõ ràng câu thách thức của cô ấy.
Oanh gằn giọng: "Cô ta có gì hơn tôi anh trả lời đi? Anh bỏ căn biệt thự tiện nghi để đến ở cái xó xỉnh này sao? Anh là thằng ngớ ngẩn à? Anh biết có bao nhiêu người mong được như anh không?".
Nhìn thứ mẹ chồng gửi lên ngay sáng hôm sau, tôi điêu đứng và không biết mình đã sai ở đâu?
End of content
Không có tin nào tiếp theo