Tìm kiếm: làm-lụng
Dù tôi nói thế nào thì Đăng vẫn than thở không thể lo nổi 5 cây vàng. Bố mẹ tôi bực bội bảo hủy hôn đi. Tôi cũng muốn làm đám cưới với anh nhưng chuyện đã ra thế này, tôi đành nghe lời bố mẹ.
Đón mẹ từ quê lên sau khi bố mất, Luân luôn tin tưởng người vợ khôn khéo, chăm chỉ của mình sẽ khiến mẹ sống vui ở chỗ mới. Ai ngờ.
Mấy người đồng nghiệp của chồng tôi ồ lên khen anh có điều kiện, thuê cả người giúp việc. Sau đó họ hồn nhiên nhờ bà lấy nước mang ra.
Trong khi tôi bầu bí mệt mỏi nhưng vẫn cố làm thêm đủ thứ để kiếm tiền thì chồng tôi lại cặp kè với người phụ nữ khác bên ngoài.
Nghe những lời nói đó của mẹ chồng, tôi tức quá nên nói lại rằng mẹ không nên xúc phạm con dâu như thế. Chỉ có vậy mà bà nhấc điện thoại lên rồi gọi điện luôn cho bố tôi. Bà còn bật loa ngoài để cho tôi nghe rõ.
Điều khiến tôi hoang mang là chồng tôi vừa mất nửa năm thôi. Nếu anh biết vợ và bố mẹ mình đang bàn nhau một kế hoạch kinh khủng như thế này, hẳn anh sẽ đau đớn lắm.
Bỗng dưng một ngày thấy chồng mang hai cọc tiền 500.000đ về nhà và bảo: "Vợ chồng mình sắp hết khổ rồi". Tôi vừa mừng, vừa lo.
Để rồi qua một đêm thức trắng, tôi quyết định hủy hôn với Tuấn. Không vì gì khác, chỉ vì tôi không thể từ bỏ được em gái mình, nếu để cho tôi chọn lựa giữa Tuấn và em gái thì tôi quyết định chọn em gái.
Rồi cái tin Loan không có người yêu mà mang bầu khiến tôi và mấy hộ cùng tầng sửng sốt. Còn chồng tôi dạo này lúc nào cũng như là ngồi trên đống lửa…
Tôi ngơ ngác khi bố mẹ chồng cũ ép mình nhận cuốn sổ tiết kiệm trị giá không nhỏ kia.
Em ngủ lại nhà Đức 1 đêm, nằm trên chiếc giường đã mối mọt và gãy 1 bên chân giường phải dùng gạch kê lên.
Chồng tôi đi công tác, anh rể cũng đi vắng nên chị chồng đưa con sang nhà tôi chơi rồi ngủ lại. Ba năm qua mối quan hệ em dâu - chị chồng nhà tôi khá hòa thuận.
Đêm đó vợ chồng, con cái nhà tôi đang ngủ say thì bỗng dưng mẹ chồng đập cửa kêu thét. Nghe giọng bà lạc đi vì tức giận, vợ chồng tôi cuống quýt mở cửa.
Chồng tôi mất 4 năm nay rồi. Khi anh mất, tôi đã 37 tuổi và có hai đứa con nên trong lòng tôi xác định sẽ không đi bước nữa mà ở vậy nuôi con.
Bố mẹ chồng cả hai người chỉ trông vào đồng lương hưu mấy triệu bạc một tháng của bố chồng. Tôi có nghĩ nát óc cũng không thể nghĩ ra ông bà lấy tiền ở đâu.
End of content
Không có tin nào tiếp theo