Tìm kiếm: lên-đầu
Chỉ vì phút nông nổi, chút hiếu thắng mà tôi đã đẩy gia đình đến cảnh tan cửa nát nhà.
Rồi một lần, cả nhà đang ăn cơm, trong lúc mẹ phàn nàn, tức giận đứng bật dậy cầm chiếc bát cơm ném vào bố. Cũng may bố né kịp nếu không thì đã hứng trọn bát cơm vào mặt.
Con ngoan thì do gen bố nhưng con làm sao thì là tại mẹ hết.
Tôi vẫn thường gọi điện về hỏi thăm, động viên mẹ và cũng tin tưởng rằng anh chị ở nhà sẽ phụng dưỡng mẹ thật tốt.
Tôi không muốn gây chuyện khó dễ với nhà chồng. Nhưng quả thực, mỗi lần về quê chồng là mỗi lần tôi ám ảnh đến mức sụt cân.
Mẹ chồng em đúng là có một không hai trên đời này. Không phải em nói xấu mẹ chồng nhưng em không chịu đựng nổi bà ấy rồi.
Lúc đó thì tôi rất tự ái, tôi dù sao cũng là chị dâu, nào có kiểu em chồng mắng chị dâu như thế. Nhưng sau khi ngẫm nghĩ lại, cũng thấy mình đúng là ngớ ngẩn...
Từ một người được cả nhà xem trọng, tôi bỗng bị hắt hủi chỉ vì sai sót của em chồng.
Năm trước, vợ chồng tôi cùng thay điện thoại mới và để lại 2 cái cũ cho các con sử dụng. Lúc đó tôi không tán thành việc cho con xài máy sớm sợ ảnh hưởng đến việc học.
Qua sự việc lần này, mẹ chồng tôi cũng ngại. Còn cô em chồng rõ là không dám tự tiện vào phòng tôi và lấy đồ nữa.
Em nhìn cách chị dâu "dùng chồng" mà không thể tin nổi vào tai mắt mình.
Nhưng điều khiến Thương buồn nhất chính là thái độ của chồng cô. Anh chẳng những không bênh vợ mà còn chỉ tay về phía vợ mình mắng mỏ.
Nhìn cậu em chồng lúi húi giặt đồ cho vợ nó mỗi sáng mà tôi có chút ghen tị. Bởi chồng tôi chưa bao giờ động vào một việc nhỏ nhất trong nhà.
Mẹ chồng khi thấy cảnh tượng đổ vỡ mà không trách em chồng, lại lớn tiếng mắng tôi.
Em chồng tỉnh dậy, không thấy cơm nước gì nên bực bội trút giận lên chị dâu, nhưng chỉ vài lời đáp trả của tôi khiến con bé im re.
End of content
Không có tin nào tiếp theo