Tìm kiếm: làm-công-nhân
Vợ chồng tôi đều làm công nhân, lương tháng chỉ đủ nuôi con, vậy mà chị dâu ép chúng tôi phải gánh phần nuôi dưỡng ông bà.
Càng nghĩ lại, tôi càng uất ức và thương con gái mình hơn.
Đều là con gái do mẹ sinh ra nhưng tôi cảm nhận rất rõ sự thiên vị của bà.
Đôi khi một hành động nhỏ nhoi của bạn có thể đổi lấy cơ hội làm lại cuộc đời.
Không hiểu sao hộp quà của tôi tặng vợ lại ở bên nhà hàng xóm.
Nguyện vọng của tôi đưa ra không có gì là to tát, vậy mà chồng tôi không thể thực hiện được.
Mẹ tôi bị tai biến nhẹ. Dù bà không phải nằm liệt giường, nhưng từ đó sức khỏe yếu, tay chân bủn rủn làm gì cũng phải có con cháu giúp đỡ.
Miệng anh thề thốt sẽ chia tay với bồ, thế nhưng ngựa quen đường cũ, ngay tháng sau anh đã cặp với người khác rồi. Tuyệt vọng, tôi làm đơn ra tòa, anh lại quyết không ký.
Ông bà cũng khuyên tôi chia tay đi nhưng đúng lúc ấy tôi lại phát hiện có bầu được 2 tháng. Hai đứa thuyết phục mãi bố mẹ chồng mới đồng ý cho cưới.
Chị dâu tôi là người giỏi giang, cũng là người sâu sắc hiểu đời nên những gì chị nói, tôi luôn phục và nghe theo, quyết tâm giữ lại con, xem nó là tương lai, là sinh mệnh của mình.
Nghe những lời anh nói, lúc đầu tôi rất bất ngờ sau đó chuyển dần thành thất vọng. Chúng tôi còn chưa cưới vậy mà anh đã tính đâu vào đấy về tương lai rồi.
Bố mẹ tôi đi làm đồng về, thấy con gái ngồi trong nhà, bên cạnh là đứa nhỏ thì sửng sốt, nói không nên lời.
2 vợ chồng cùng làm công nhân, kinh tế không có, chú dì ấy phải đi vay mượn đủ kiểu mới có đủ chi phí. Thương em quá, tôi vào tủ lấy 10 triệu cho để đỡ một phần chi phí ăn uống, đi lại trong thời gian ở viện.
Tôi nói thế có gì sai, vậy mà vợ khóc lóc. Cô ấy nói tôi không tâm lý, không hiểu phụ nữ kể cả lúc lên bàn sinh cũng phải lộng lẫy. Rồi cô ấy dằn dỗi bắt xe về ngoại nói không cần tôi lo nữa.
Cách nói chuyện của em chồng làm tôi tức sôi máu, đang sẵn bực mình, tôi giang tay tát em chồng một phát vào mặt.
End of content
Không có tin nào tiếp theo