Tìm kiếm: mắng-mỏ
Mẹ tôi và bố dượng đã bên nhau 20 năm, đó cũng là số năm tôi gọi ông ấy là bố.
Dù là khi yêu hay đã kết hôn, người đàn ông luôn sợ mất 4 thứ này.
Ôi trời ơi, vừa nghe đến đó thì đến phiên tôi là người "tăng xông". Để rồi mỗi người vài câu thì tôi đã tường tận câu chuyện.
Cả nhà tôi bất ngờ không biết họ là ai nhưng người ta có ý tốt đến viếng nên tôi vẫn lịch sự tiếp đón.
Sau 3 năm làm lụng vất vả, cuối cùng vợ chồng tôi cũng trả nợ xong, và đang có ý định sinh em bé. Nhưng lúc này mẹ chồng lại đổ bệnh, và phải nhập viện làm phẫu thuật gấp.
Khi thấy vợ đi cùng nhân tình ngoài đường, người chồng không thể nhịn nổi mà lao vào đánh ghen.
Chính từ hủ tục này, "chợ chú rể" đã ra đời, giúp họ nhà gái nghèo khó có thể chọn được một chàng rể ưng ý mà không phải tốn một khoản tiền làm hồi môn cho con gái.
Bố nói thế, vô tình lại biến tôi thành đứa con dâu bất hiếu, không chăm sóc ông chu đáo trong mắt 2 chị chồng.
Tôi ốm, con cũng ốm nên tôi không thể đi chợ được, đành vét nốt những gì còn trong nhà như trứng, lạc rang để nấu cơm.
Tối ấy khi đi ngủ, tôi đã sang phòng thú nhận với mẹ chồng rằng, thực ra đứa trẻ đang mang trong bụng không phải là con của chồng mà là con của người đàn ông không biết mặt.
Tôi không ngờ mẹ chồng lại là người công tâm đến thế. Nếu biết trước, tôi đã mách mẹ về những tính cách xấu xí của chồng mình từ lâu rồi.
Tôi chẳng bao giờ nghĩ trái đất lại tròn đến vậy, vợ chồng ly hôn nhưng gặp nhau trong tình cảnh hết sức trớ trêu.
Tôi vốn nghĩ cứ sống hết lòng, yêu mến em chồng thì sẽ nhận lại điều tốt đẹp. Nhưng mọi chuyện quá khó khăn.
Vừa nhìn thấy tôi và mẹ, em chồng rưng rưng nước mắt nghẹn ngào mãi mới chào được thành câu.
Lúc đó thì tôi rất tự ái, tôi dù sao cũng là chị dâu, nào có kiểu em chồng mắng chị dâu như thế. Nhưng sau khi ngẫm nghĩ lại, cũng thấy mình đúng là ngớ ngẩn.
End of content
Không có tin nào tiếp theo