Tìm kiếm: mẹ-ốm
Tôi cứ nghĩ dù không biết mẹ đẻ là ai, con vẫn được sống trong vòng tay yêu thương của mẹ nuôi.
Hơn 3 năm làm vợ làm chồng, chung sống gắn bó nhưng tôi thực sự không biết gì về anh hết cho đến ngày hôm nay.
Lúc về phòng bệnh thì chồng đã ra ngoài ăn trưa, còn mẹ chồng mệt quá ngủ thiếp đi. Có cô y tá chăm sóc các bệnh nhân trong phòng bệnh thấy tôi đến thì cười nói.
Nhưng khi anh dúi vào tay Nga chiếc chìa khóa, cười tươi bảo cô lên lái thử thì Nga chỉ cúi đầu chẳng nhìn anh cũng không ngó ngàng đến chiếc xe sáng bóng. Cô mân mê chiếc chìa khóa trong tay, trên mặt chẳng có chút gì là vui mừng.
Đêm ấy Hải mất ngủ vì quá cảm động trước việc làm đầy bất ngờ của vợ. Xem ra từ trước đến nay anh vẫn có chút "coi nhẹ" cô rồi.
Do công việc bận rộn và cũng chưa muốn lập gia đình nên tôi không mặn mà lắm với phụ nữ. Thế nhưng ở quê bố mẹ lại liên tục gọi về vì họ tìm được một cô gái quá ưng ý muốn tôi trở về cưới ngay lập tức không bị thanh niên làng lấy mất.
Tôi cứ nghĩ với tình yêu giữa hai vợ chồng kéo dài hàng chục năm trời, chồng tôi sẽ không bao giờ để mắt tới người phụ nữ khác cho đến một ngày….
Đang ngồi rót nước cho mẹ chồng thì bà bỗng rút dưới tấm đệm ra một cái phong bì nhàu nát cũ mèm và đưa cho tôi. Tôi mở ra thì thấy bên trong có 1 xấp tiền.
3 năm hôn nhân, nhiều lúc tôi đau khổ vô cùng nhưng chưa bao giờ nghĩ tới chuyện bỏ chồng. Tuy nhiên, khi anh nói hỗn với mẹ, tôi không thể chịu đựng nổi.
Một ngày bố chồng mở chiếc hộp ra, nhìn thứ ở trong đó anh em tôi hoa mắt và trầm trồ khen khả năng tích cóp của ông bà.
Tôi và mẹ còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì anh ta xông vào định đánh tôi, miệng không ngừng chửi rủa.
Tôi giận điên người, sẵng giọng hỏi chị tại sao chăm mẹ chồng ốm mà chị mang cháo suông loãng thế này. Mẹ đang ốm, không bồi bổ được những thứ đắt tiền thì thôi, ít nhất cũng phải ăn uống cho đủ chất chứ.
Tôi xuống bếp, cũng gần giờ cơm trưa nên định bụng đi nấu cơm. Lúc mở nồi cơm của mẹ ra mà tôi không khỏi sững sờ.
Chồng tôi nổi trận lôi đình, mắng cô ấy là không thương mẹ bệnh tật, chỉ ích kỷ lo cho thân mình.
Tôi không biết phải làm như nào, cũng không biết có nên nói với mẹ hay không, tôi thật sự đau lòng vô cùng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo