Tìm kiếm: mua-đồ-ăn
Mang tiếng là con út nhưng từ khi sinh ra cho đến bây giờ tôi luôn phải nhường mọi thứ tốt nhất cho chị gái.
Con trai chạy về, hụt hơi nói lại câu mà em dâu tôi nói trước mặt mọi người. Giận quá, tôi "chơi tới bến" luôn, ai mất mặt tự biết.
Hàng xóm chẳng giúp gia đình tôi thêm hòa thuận thương yêu nhau thì thôi, đằng này chuyên có kiểu "chọc gậy bánh xe".
Tôi vội vã về nhà, trên đường đi thầm cầu mong con trai bình an vô sự.
Cơm nước xong, ông lập tức trở về, từ đầu đến cuối cũng chẳng nói với con dâu được vài câu.
Nghe chị dâu cũ nói về tình hình của "người dưng" đang nằm trong viện, tôi cảm thấy vừa hả hê vừa buồn bã.
Nhìn chồng vừa mất căn nhà to đẹp lại vừa phải chạy theo cầu xin bồ nhí đừng bỏ mình, tôi bật cười một cơn sảng khoái khiến bố mẹ chồng "muối mặt".
Nhìn tờ giấy chồng đưa mà tôi thất vọng vô cùng. Tôi không nghĩ anh lại là con người nhỏ nhen đến mức độ như thế!
Ước mơ của mẹ chồng cũng là mong muốn của tất cả chúng tôi nhưng nó thật quá xa vời.
Tôi trố mắt ra nhìn nồi rau cải xanh lềnh bềnh lẫn màu đỏ, cảm thấy cuộc đời mình thật bi kịch làm sao nếu phải nhét món ăn này vào mồm!
Cả hai gặp nhau khi cùng học tiếng Anh, anh chàng trúng tình yêu sét đánh và quyết tâm theo đuổi nàng bằng mọi cách.
Nguyên nhân cũng chẳng phải tại anh ta.
Có khi giúp việc nhà tôi còn sướng hơn cả tôi!
Tôi nghén thèm ăn gì anh cũng cố gắng mua cho. Biết vợ thích hải sản, toàn loại đắt tiền như tôm hùm, cua ghẹ chồng cố cày cuốc để mua.
Chính khoảnh khắc ấy, tôi cảm thấy mình đã yêu nhầm người rồi...
End of content
Không có tin nào tiếp theo