Tìm kiếm: ngoisao
Mẹ chồng em cũng có con gái, cũng đi làm dâu người ta mà sao bà cứ gây khó dễ cho em chứ. Từ ngày về làm dâu, cái gì cũng phải 1 phép theo chỉ đạo nhà chồng, nhìn sắc mặt mẹ chồng mà sống. Giờ em không thế nữa. Em thẳng thắn với cuộc sống của mình, con mình đẻ mình chăm, mình quyết định.
Từ ngày về, mẹ chồng tôi hành xử đến lạ thường, bà nhận trách nhiệm nấu ăn cho mẹ con tôi hàng ngày. Cứ nghĩ thấy cháu bụ bẫm đáng yêu nên mẹ chồng đã thay đổi suy nghĩ nhưng ai ngờ sự thật lại kinh hoàng đến vậy.
Em về nhà chồng đến nay ngót 2 năm rồi nhưng em vẫn chưa muốn sinh con vì phải sống với bà mẹ chồng giả tạo.
Lấy nhau được 2 năm, tình yêu chúng tôi dành cho nhau vẫn đong đầy, thậm chí còn mặn nồng hơn trước, duy chỉ có điều là chồng tôi thì cứ ngày một phong độ, còn tôi thì cứ ngày một gầy đi.
Lúc chưa cưới cứ nghe chị em cùng phòng hù bảo sống chung với mẹ chồng khổ hơn đi cải tạo mà em sợ không muốn cưới luôn. Vậy song trộm vía tới giờ này sau gần 1 năm đi làm dâu em thấy thoải mái lắm. Mà sốc cái người em thân nhất lại là mẹ chồng mới lạ.
Dù không kế hoạch nhưng phải 3 năm sau cưới em mới có bầu. Thật sự lúc ấy em lo lắm. Chỉ sợ không đẻ được thì toi vì lão nhà em không những là con trưởng mà còn là trưởng tộc.
Mẹ tôi luôn khao khát anh trai lấy vợ và sinh cho bà những đứa cháu nội để bế. Trải qua nhiều mối tình cuối cùng anh trai tôi cũng chịu lấy vợ, những ngày đầu cuộc sống chung giữa mẹ chồng con dâu rất tốt, gia đình anh chị cũng rất hạnh phúc.
Những lý do dưới đây sẽ thay đổi suy nghĩ của nhiều người khi ăn xong không rửa bát luôn.
Lão chồng em trước giờ tính nết hiền lành, chịu khó tu chí mà sống có trách nhiệm gia đình nên mấy năm bên nhau em cũng thấy yên lòng.
Trái cây rất giàu chất dinh dưỡng và có mùi vị thơm ngon, ăn nhiều trái cây để tốt cho sức khỏe là điều chúng ta đã được thấm nhuần từ khi còn nhỏ.
Bố tôi suốt ngày đứng ra bảo vệ bênh vực chị là thế, rồi cũng có ngày ông phải cáu gắt mắng mỏ. Chị dâu bị mắng khiến hai mẹ con tôi vui ra mặt.
Khi biết được chúng tôi sẽ ra ở riêng mẹ rất sốc và đã khóc nhiều. Ở xa tôi chỉ biết dỗ dành mẹ qua điện thoại và bảo sẽ luôn chăm sóc mẹ tốt nhất nên đừng buồn.
Thấy tình hình ngày càng căng thẳng tôi bảo bà ngoại về quê, chứ ngày nào cũng nghe thấy những cuộc cãi vã của hai mẹ không cẩn thận tôi bị mắc chứng bệnh trầm cảm mất.
Mẹ chồng ôm chặt tôi mà khóc: “Sau khi làm đám cưới cho các con xong, bố mẹ chắc phải đi ăn mày mất”.
Tôi đã tự lấy đá đập vào chân mình, tất cả nhà chồng nhìn tôi với ánh mắt hình viên đạn, còn đâu người con dâu hiền lành giỏi giang nữa.
End of content
Không có tin nào tiếp theo