Tìm kiếm: ngồi-khóc

Tháng 4, mình bạt mặt ngoài phố tấp vào quán quen, dăm ba câu chuyện. Sài Gòn như một cô gái đỏng đảnh, nắng mưa thất thường. Nóng đến độ tưởng có thể cháy cả vạt tóc vừa ló khỏi áo khoác. Bạn đùa: “Còn chỗ nào đen đâu mà sợ!” Còn mưa, bung mình không kịp trở tay rồi ào đi, vội vã.
Nhiều khi tôi cứ muốn nói huỵch toẹt ra là tôi thích anh nhưng mỗi lần sắp sửa nói, tôi lại thấy có cái gì đó chặn ngang. Không lẽ mình là con gái mà lại tỏ tình, lại nói yêu người ta rồi lại mang tiếng cọc đi tìm trâu…
Trong khi rất nhiều người tranh thủ mấy ngày thi ĐH để “hét” giá trên trời, thì không ít tấm lòng thấu hiểu những vất vả nhọc nhằn của thí sinh đến từ nơi xa đã tìm mọi cách cho thí sinh có chỗ ở khang trang hoàn toàn miễn phí.
Lâu nay, ở huyện Kế Sách (Sóc Trăng), nhiều người biết đến Trí Thức không phải chỉ vì em học giỏi mà vì em là một chú bé rất đặc biệt, sinh ra phải chịu sự thiệt thòi lớn, hai cánh tay em không có bàn tay tròn vẹn, cũng không có đầy đủ các ngón tay.

End of content

Không có tin nào tiếp theo