Tìm kiếm: nhà-trẻ
Em chồng tôi tên Nhân, là người phụ nữ độc lập về kinh tế, năng động, trẻ trung, mỗi tháng kiếm được hơn 20 triệu. Em ấy có thể chi tiền triệu để mua túi xách, quần áo.
Nhiều lúc mệt nhoài tôi cũng chẳng dám kêu ca, than vãn lấy nửa lời.
Nghe chồng nói trong ngập ngừng về chuyện con bị bạn khác cào vào mặt mà máu tôi như muốn nóng lên.
Dù hồi ở cữ được mẹ chồng chăm tận răng nhưng giờ con đã hơn 1 tuổi mà mẹ chồng vẫn ở lại mà không chịu về nhà với anh chị chồng khiến em rất khó chịu.
Nhiều lần, tôi viện cớ bận trông con, nhờ mẹ chồng đi chợ để bà chủ động chọn đồ, mua sắm thì bà lại nói đau chân, không tiện đi lại.
Bố vừa dứt lời thì chồng tôi tái mặt. Anh vội vàng xuống nước xin lỗi tôi và gia đình.
Hường nghe Đức nói xong mà phải bật cười: “Đây có phải con gái anh đâu, anh nhận lầm rồi!”. Trần đời chắc chỉ có Đức là người bố duy nhất nhận nhầm con gái ruột của mình.
Tự nhiên nghe xong tôi thấy chạnh lòng thực sự, không biết phải nói thế nào cho con hiểu.
Nhiều đêm nhớ con đến không ngủ được, tôi chỉ mong mỏi được gặp con dù chỉ giây phút, nhưng mẹ chồng bảo không nên gọi video vì con bé cứ nhìn thấy tôi là khóc khiến bà dỗ dành rất vất vả…
Bàn với mẹ chồng sẽ nghỉ làm ở nhà chăm con, bà “dội ngay một gáo nước lạnh” khiến tôi uất ức tận cổ
Tôi nghỉ làm ở nhà chăm con là đúng vì chồng tôi kiếm ra tiền. Vậy mà mẹ chồng lại phản đối là sao?
Dù hồi ở cữ được mẹ chồng chăm tận răng nhưng giờ con đã hơn 1 tuổi mà mẹ chồng vẫn ở lại mà không chịu về nhà với anh chị chồng khiến em rất khó chịu.
Đúng, vợ và mẹ tôi đang cãi nhau chỉ vì lý do rất dở hơi như thế.
Tôi luôn cố gắng cân bằng giữa vợ và mẹ nhưng không có nghĩa là cô ấy muốn gì tôi cũng phải nghe.
Mẹ chồng tối nào cũng bắt đi mua ngô luộc, đến khi nhìn sang sọt rác trong phòng bà, tôi cay đắng phát hiện mưu đồ xấu xa.
Chuyện dở khóc dở cười này không ngờ lại có ngày xảy ra trong nhà tôi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo