Tìm kiếm: nằm-viện
Vợ chồng tôi làm công nhân từ lúc trẻ đến khi về già. Vì kinh tế không có nên chúng tôi chỉ dám sinh một cậu con trai. Với mong muốn con là chỗ dựa chắc chắn của tuổi già nên ngay từ khi con còn nhỏ, chúng tôi đã dồn toàn bộ tiền kiếm được cho chuyện học hành.
Tôi không thể ngờ được, lúc mình đi công tác, ở nhà lại xảy ra chuyện lớn.
Ngày đó, chúng tôi đều có công việc tốt lương cao, tiền của tôi để chi tiêu sinh hoạt, còn của chồng để tiết kiệm. Cưới nhau 5 năm vợ chồng tôi mua được nhà riêng. Khi con trai tròn 10 tuổi, chúng tôi kiếm đủ tiền và định mua một suất đất thì gia đình xảy ra chuyện đau thương.
Biết chồng đang làm việc, con bị sốt tôi không dám gọi điện làm phiền. Tôi đành địu con trên người và đưa vào bệnh viện.
Ngày tôi có bạn trai ai cũng nghĩ rằng anh ấy phải đẹp trai giàu có lắm mới xứng đôi với tôi. Nhưng khi biết hoàn cảnh của bạn trai tôi thì mọi người rất bất ngờ và không hiểu sao tôi lại yêu một người hết sức bình thường như anh ấy.
Chị em tôi một mực phản đối bạn gái của bố nhưng có vẻ ông đã quá si tình rồi.
Chị dâu tôi được mọi người nhận xét là hiền lành, chịu thương chịu khó và biết điều hiểu chuyện. Chị đối đãi với mọi người xung quanh một cách chân tình, thật thà đến mức có người bảo chị hơi khờ khạo. Nhưng với gia đình tôi, chị ấy là cô con dâu rất tốt, tốt đến mức bố mẹ tôi thương chị cực kì, đi đâu cũng khen ngợi.
Cô chẳng nói nhiều mà đưa luôn đơn ly hôn trước ánh mắt sững sờ của anh ta. Mặc cho chồng quỳ xuống xin tha thứ, Ngọc nhất định không bỏ qua.
Tôi nghĩ chị hàng xóm thương cảnh một mẹ một con nên mua giúp mình. Nào ngờ khi nhắn tin cảm ơn, chị lại nói mình không phải chủ nhân của số đồ ấy.
Thấy bạn gái buồn, tôi cũng buồn theo. Nhưng lời mẹ nói thì tôi không thể không suy nghĩ đến.
Lời đề nghị của chị quá đường đột làm tôi không kịp tiếp thu.
Nhưng thông tin tiếp theo mới thực sự làm mọi người không khỏi ngỡ ngàng.
Đến độ tuổi này rồi mà tôi còn bị con trai và con dâu nghi ngờ mình.
Hành động của anh trai trong những ngày chị dâu nằm viện khiến gia đình tôi không thể bênh vực được.
Càng nghĩ tôi càng thấy buồn xen lẫn cả nỗi uất hận.
End of content
Không có tin nào tiếp theo