Tìm kiếm: phát-điên
Tìm người giúp việc không ra, tôi kể cho bố mẹ chồng nghe. Nào ngờ tôi lại tự rước bực vào thân.
Tôi ứa nước mắt nhìn hai con vui đùa trong nhà trọ mà lòng đau như cắt. Phải chi tôi không ham của lạ thì mọi chuyện đâu ra nông nỗi này.
Khi tôi hỏi về quả xoài, chị chồng tỏ thái độ khó chịu ra mặt. Bực bội, tôi công khai giá quả xoài đó khiến chị ấy tái mặt vì sợ.
Cảnh tượng trước mắt khiến tôi gần như ngã quỵ, thật không ngờ bao lâu nay anh làm thêm giờ là vì lý do này.
Tôi chờ mãi không thấy vợ mình thay đồ xong nên đi tìm. Trước cửa phòng thay đồ, tôi nghe tiếng cô ấy khóc nức nở kèm theo một câu nói đủ làm tôi chết lặng.
Là cô dâu, nhân vật chính vào ngày cưới nhưng vợ tôi tự biến mình thành đề tài bàn tán của mọi người.
Thật không ngờ, người xinh đẹp như chị tôi lại muốn lấy chồng như thế.
Tôi nào ngờ hóa ra không phải mình mộng du tự lăn xuống sàn nhà mà là có kẻ đã đẩy tôi xuống.
Em chồng mới ở chơi có hai tuần thôi mà tôi tưởng như em ấy đã ở cả năm nay rồi và không biết đến bao giờ em ấy mới chán cảnh thành thị nhớ quê hương đây.
Trong suy nghĩ, tôi không bao giờ nghĩ chồng lại đưa cho vợ một số tiền lớn như vậy. Nhưng khi biết sự thật, tôi khóc không thành tiếng vì quá hối hận.
Nghe chồng nói xong mà tôi choáng, bực quá mà tôi chẳng biết khuyên can chồng như thế nào.
Tôi thấy vợ thật sự quá đáng. Lần này, tôi nhất định không chịu thỏa hiệp.
Thế nhưng ai ngờ được sáng hôm sau ngủ dậy thì chỉ còn tôi trong căn phòng vắng lặng. Huế đã về trước từ bao giờ và không hề đánh thức tôi dậy. Tôi lấy điện thoại gọi cho em mà chẳng ai nghe máy.
Đến đêm tôi đang ngủ bỗng nghe tiếng đập cửa uỳnh uỳnh. Hốt hoảng mở cửa ra thì thấy bác Lan mặt tái xám đứng đó, trên tay xách túi hành lý.
Nhìn cái bụng to tướng sắp đẻ đến nơi mà chồng cũng không tha, tôi bật khóc nghĩ đến tương lai của 2 mẹ con những ngày tháng sau này.
End of content
Không có tin nào tiếp theo