Tìm kiếm: ra-ở-riêng
Cuối cùng bà phán “xanh rờn”: “Tôi chả thèm nhờ vả anh chị đâu. Có gì vợ chồng thằng út sẽ lo cho tôi. Ít nữa chúng nó sẽ xây nhà to đẹp cho tôi ở...".
Đến hôm ấy, mẹ chồng Lan đi chợ về, vô tình bà bắt gặp Lan đứng kể chuyện với mẹ đẻ ngay trước cổng nhà. Vừa nói chuyện, cô vừa đặt vào tay mẹ đẻ 1 xấp tiền...
Em nhìn cái giẻ lau chân bẩn thỉu dưới nền nhà mà muốn phát điên lên. Hỏi mẹ chồng, bà trả lời một câu không thể đắng hơn.
Thật không ngờ, mẹ chồng em lại vất vả vì mẹ con em đến thế. Em ân hận quá!
Đi làm về, chồng tôi lao thẳng vào phòng chất vấn vì sao tôi dám để mẹ chồng rửa bát. Tôi không nói gì, chỉ bảo anh nhìn vật đang để trên bàn, tự khắc sẽ hiểu.
Hoảng quá, cô đỡ bà về giường. Nghĩ mẹ chồng lại bị ngất xỉu do tụt huyết áp như mọi khi, Lan mau mải đi pha nước gừng nóng, xoa dầu gió cho bà.
Vợ chồng em hạnh phúc ngọt ngào tận hưởng tuần trăng mật mà đâu ngờ biến cố sắp xảy ra.
Nghe mẹ chồng nói mà Thư tủi thân vô cùng. Đành rằng con nào cũng là con, mà sao mẹ lại phân biệt đối xử nhiều như vậy.
Vừa vào đến cửa nhà, mẹ chồng đứng chống nạnh, bên cạnh là 3 bà thím cùng mấy ông chú ngồi ở bàn uống nước, bà cao giọng quát...
Em không hiểu sao bà lại làm thế. Em đã dồn hết tâm huyết cho bữa tiệc ấy, vậy mà...
Bà hất hàm nói: "Các con giờ đã có gia đình rồi, tự mà lo lấy thân. Sắp tới con cũng nên dọn ra ngoài ở cho tự lập, nhà đông người tiền ăn uống điện nước cũng tốn lắm".
Nhìn thấy đôi giày cao gót quen thuộc ngoài cửa nhà, tôi đã bực bội rồi. Không ngờ, mẩu chuyện giữa cô ta và mẹ chồng càng khiến tôi bàng hoàng hơn.
Mẹ chồng tương lai bĩu môi chê bai gia đình tôi nghèo hèn. Tôi cũng chẳng thèm biện minh làm gì, cứ đợi đến ngày cưới rồi "đánh úp" một trận cho bà biết mặt.
1 tuần trôi qua, bỗng dưng mẹ chồng gọi điện hỏi thăm tình hình, bà còn cứ tưởng Thương vẫn nghỉ ở nhà chăm con, cô cũng chẳng ngần ngại mà kể là nhờ bà hàng xóm rồi.
Vì nghĩ mẹ chồng bị ốm nên em mới tất tưởi về nhà, nào ngờ bà vẫn khỏe như vâm.
End of content
Không có tin nào tiếp theo