Tìm kiếm: ruồng-bỏ
Cánh cửa phòng của em chồng chỉ khép hờ, tôi định nhón chân vào để dọa nó 1 trận. Nào ngờ, trong thời khắc ấy tôi lại nghe được một chuyện động trời.
Đúng là quả báo nhãn tiền, bà mẹ và người chồng bạc tình bạc nghĩa giờ đây hối hận nhưng đã muộn rồi.
Mẹ chồng tương lai tuyên bố hủy cưới khi nghe tin tôi vô sinh, 4 năm sau nhìn bé con chơi trước cổng, bà bật khóc nức nở.
Biết bản thân mình nghèo, không thể mang lại hạnh phúc cho bạn gái, dù còn vương vấn tình cảm nhưng tôi vẫn phải buông bỏ để cô ấy tìm cuộc sống tốt đẹp hơn.
Câu chuyện của cô gái quê Đắk Nông- Quách Thị Kim Phượng từng trở thành hiện tượng mạng nổi đình đám vào năm 2016 bởi câu chuyện bị chồng bỏ rơi vì chê xấu.
Ở thời phong kiến Trung Quốc, các phi tần đã phải chịu đựng một số điều đặc biệt tàn khốc khi hầu hạ hoàng đế. Ba điều này người thường rất khó hiểu, vậy ba điều này là gì? Tại sao phải chịu đựng nó? Chúng ta hãy bước vào cuộc đời “bi thảm” của những phi tần thời xưa.
Biết tôi cặp bồ, vợ đánh ghen dữ dội và bắt tôi lựa chọn giữa cô ấy hay nhân tình. Tôi chán ngán phải nhìn thấy cô vợ vừa già vừa xấu, không nghĩ ngợi nhiều, tôi chọn ngay nhân tình.
Ngày hôm kia, khi tôi đã làm xong bữa tối thì chồng đưa người bạn về. Tôi định chạy ra mở cổng để đón khách thì bất ngờ khựng lại, chôn chân tại chỗ, không thể bước đi được nữa.
Trong suy nghĩ của tôi lúc nào cũng hận Thành đến thấu xương. Vì anh ta mà mấy năm nay tôi đã chịu bao tủi nhục. Tôi muốn gặp lại bạn trai cũ, để báo thù.
Em không ngờ mình lại bị qua mặt một cách dễ dàng như vậy. Ngay lúc này đây, em là một người đáng thương nhưng cũng vô cùng đáng trách.
Cô ấy trách tôi là người đàn ông hẹp hòi ích kỷ, ghen tuông với cả quá khứ của vợ, bắt tôi phải thay đổi tính cách đi, nếu không sẽ rất khó sống với nhau.
Cùng là phận đàn bà thì hãy nhớ rằng nếu như bạn lỡ yêu người đàn ông đã có vợ thì hãy nhớ rõ 3 điều này.
Tôi mới có 24 tuổi, tương lai còn dài, công việc chưa ổn định, không thể làm mẹ lúc này được. Tôi cũng không thể để bố mẹ ở quê biết được chuyện con gái không chồng mà chửa. Tôi phải xử lý cái thai này càng sớm càng tốt, nghĩ là làm, tôi một mình đến bệnh viện để xin bỏ đứa con.
Ngày biết tôi bỏ học vì có bầu, mẹ tôi đã khóc rất nhiều, bố tôi tức giận lắm nhưng không dám đánh con mà chỉ biết đấm thùm thụp vào ngực trách bản thân không biết dạy con.
Nếu bị thất sủng và bị đẩy vào lãnh cung, cuộc đời các phi tần coi như hết. Họ phải chịu đựng muôn vàn khó khăn, trong đó có một điều được cho là đáng sợ hơn mọi hình phạt.
End of content
Không có tin nào tiếp theo