Tìm kiếm: tòa-ly-hôn
“Mẹ ơi, hôm nay con ly hôn chồng rồi”. Đầu dây bên kia là giọng nghẹn ngào của mẹ: “Sáng nay ba mẹ mới biết chuyện của chồng con. Con bé này, sao không chịu nói ra?”.
Tôi một mực không tin, tôi nghĩ cô ấy chỉ đang cố gắng cắt đứt quan hệ của tôi và con. Chúng tôi ly hôn 7 tháng, mà giờ đứa trẻ đã chào đời thì không phải con của tôi thì của ai.
Nghĩ chồng giấu quỹ đen và đem đi tôi liền giằng lấy chiếc túi kia, khi thấy thứ bên trong tôi chết lặng không nói nên lời.
Đầu óc tôi quay cuồng, thật sự không thể nhớ được gì. Sau đêm đó chồng cũ cũng không hề liên lạc với tôi.
Gặp lại vợ cũ tôi vô cùng bất ngờ, bây giờ trông cô ấy xinh đẹp hơn trước rất nhiều.
Từ sau khi sinh con, tôi thường xuyên nổi giận với chồng. Chắc vì tôi nhỏ hơn chồng nhiều tuổi, lại chưa chuẩn bị sẵn sàng để làm vợ, làm vợ. Cũng may Bình vẫn luôn hiểu cho tôi, anh chưa bao giờ ngừng yêu thương và quan tâm đến vợ con.
Tôi không ưu tú, tài giỏi như chồng. So với anh là giám đốc kiếm tiền nhiều, tôi chỉ làm nhân viên bình thường với vài đồng lương ít ỏi. Gia đình của Quốc cũng khá giả hơn gia đình tôi. Ban đầu, bố mẹ của Quốc không hề phản đối chúng tôi. Nhưng khi về sống chung, mọi thứ dần thay đổi.
Phá sản sau ly hôn, đang chật vật xoay tiền chu cấp cho con thì vợ cũ nói một câu khiến tôi bật khóc
Em muốn con sau này hiểu rằng bố mẹ chúng từng yêu thương nhau nhưng lại không có duyên sống với nhau cả đời. Em muốn con lớn lên với niềm tin rằng bản thân là kết tinh tình yêu của ba mẹ.
Quyết định ly hôn chồng, tôi dành thời gian một mình để ngẫm lại cuộc hôn nhân thất bại đã qua. Chắc có lẽ vì cả tôi và chồng đều kiêu ngạo chẳng bao giờ chịu nhường ai.
Hôm đó tôi và chồng ra tòa lần cuối để nhận phán quyết ly hôn. Từ nay về sau sẽ là người dưng, tách biệt cuộc sống với nhau. Cực chẳng đã vì chịu đựng cảnh làm dâu bị ức hiếp mới ly hôn, nhưng tôi vẫn muốn trở về cùng chồng để cho con một gia đình đủ đầy.
Thấy tình cảnh của anh hiện tại mà tôi thở dài xót xa. Chồng cũ vốn là người khỏe mạnh, cao lớn nhưng giờ vì bệnh tật mà trở nên ốm yếu, nằm liệt giường.
Tôi có chút lưu luyến chồng cũ nhưng cảm thấy lòng tin giữa tôi và chồng đã chẳng còn. Dù tôi muốn về bên con, cho con một gia đình nhưng lại không đủ can đảm trở về bên chồng cũ nữa. Tôi phải làm sao đây.
“Tôi không dạy con trai được là lỗi của tôi, tòa hãy nghe tôi nói sự thật”.
4 năm sau, tôi tái giá và có cuộc sống hôn nhân mới nhiều niềm vui. Tôi chuẩn bị đón con chung với người chồng hiện tại. Chồng mới rất yêu thương con trai của tôi. Tôi rất tin tưởng và biết ơn anh, cảm thấy mình may mắn khi gặp được anh.
Tôi không ngờ thay vì trả em dâu về nơi sản xuất thì chính tôi lại là người bị chồng cấm cửa không cho bước vào nhà.
End of content
Không có tin nào tiếp theo