Tìm kiếm: thẫn-thờ
Tôi chết sững khi thấy người đàn ông ngồi ở chiếc bàn đó. Và anh cũng hoảng hốt không kém.
Lúc đầu tôi cương quyết từ chối những món quà anh ta tặng, nhưng tôi càng làm vậy, anh ta càng thích thú.
“Phụ nữ là cứ phải lo cho thân mình đầu tiên. Không phải vì con trai mẹ có lỗi mà mẹ nói vậy. Nhưng con phải hiểu một điều, mình không thương cái thân mình thì con mong ai thương mình nữa.".
Anh còn quỳ xuống xin tôi tha lỗi và viết một bản kiểm điểm thề không bao giờ tái phạm.
Tôi chưa từng nghĩ làm vợ sau lại khó khăn đến thế. Khi yêu anh, ai cũng ngăn cản vì anh từng ly hôn và có con riêng. Nhưng tôi lại bất chấp hết, ai cản tôi đều cãi lại và khẳng định mình sẽ sống thật hạnh phúc. Mẹ thấy tôi ương bướng quá thì thở dài: "Cũng học hành đàng hoàng, cũng xinh xắn cho thua ai mà sao con dại thế con ơi?".
Kết thúc màn đánh ghen, anh chồng kia bỏ đi ngay. Gã bồ thì lập tức ôm cô nàng trẻ tuổi kia, bỏ lại một câu.
Con gái còn khoe: “Mẹ về quê, con ngủ với dì và bố” càng khiến tôi nghi ngờ. Hơn một tháng sau, chị Ba gọi điện khóc bù lu bù loa kể chuyện em gái út đang mang bầu gần ba tháng.
Giờ thì Nhung hiểu tất cả rồi, thật không ngờ hai người họ lại đối xử với cô như vậy. Đã thế Nhung sẽ không cam chịu mãi đâu.
Tôi đưa những chứng cứ ra hạch hỏi anh, nào ngờ anh đáp lại một câu khiến tôi điếng người.
Cả một đời, ba tôi làm tất cả mọi thứ vì má. Thế nhưng, má lại phũ phàng bỏ ba con tôi theo một người đàn ông khác, sau khi ba đã bán hết tài sản trong nhà để chữa khỏi bệnh cho má….
Sắp đến ngày vợ sinh thì sếp đề nghị tôi tham gia một dự án bên Đức trong 6 tháng, nếu dự án có kết quả tốt, tôi sẽ được cất nhắc lên vị trí mới. Tôi muốn có thu nhập tốt hơn để nuôi con nên đã thuyết phục vợ đồng ý, dù cô ấy tỏ ra không vui vẻ lắm.
Huyền càng nghĩ càng bực, chắc chắn chồng ngoại tình nên mới thay đổi giờ làm việc một cách vô lý như thế. Làm gì có chuyện cả tháng công ty tăng ca đến 9-10h tối.
Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, mẹ chồng ghê gớm thì gặp mẹ vợ cao tay, nỗi nhục này bà cứ ôm lấy mà sống tiếp nhé.
Chồng tôi từng bảo sợ mất tôi trong thời gian 3 năm anh đi học. Thế nhưng cuối cùng, tôi mới là người mất anh.
Lúc chúng tôi về xin cưới, bố gật đầu cười ngượng: "Ừ, lấy xa cũng được. Miễn là các con hạnh phúc".
End of content
Không có tin nào tiếp theo