Tìm kiếm: thuộc-hạ
Nếu như cử một mình Ngộ Không đi, chẳng phải quá trình lấy kinh sẽ được rút ngắn và giảm bớt được rất nhiều rắc rối sao.
Tiến cử nhân tài là một việc nên làm, nhưng tiến cử bừa có thể dẫn đến tác dụng ngược lại. Trong Tam quốc diễn nghĩa, việc Thái thú Ký Châu Hàn Phức tiến cử Thượng tướng Phan Phụng là một minh chứng.
Tam quốc diễn nghĩa như một bản anh hùng ca lúc trầm lúc bổng. Và 9 sự kiện đáng tiếc nhất dưới đây khiến cho ai xem qua cũng phải đôi lần khắc khoải, tiếc nuối.
Là một mãnh tướng thiện chiến nhất nhì thời Tam quốc nhưng chỉ vì 1 câu nói của Lưu Bị, Lã Bố lại phải chịu nhận một kết cục thê thảm khó tin.
Mắc mưu kẻ gian Lưu Bị sém chết trong suối Đàn Khê, may nhờ ngựa Đích lô (hay Đích Lư) vượt qua suối được mới thoát nạn.
Trong Thủy Hử truyện, hảo hán Lương Sơn đều được miêu tả là những bậc anh hùng võ nghệ cao cường, thân thủ phi phàm. Vậy trong số họ, ai là người tiêu diệt được nhiều kẻ địch nhất.
Tào Tháo là một nhà chính trị, quân sự kiệt xuất thời Tam Quốc, vì thế bên cạnh ông có rất nhiều đại mãnh tướng trung can nghĩa đảm giúp ông gây dựng đại nghiệp.
Không chỉ nổi tiếng là vị vua anh minh, sáng suốt mà Khang Hi còn được biết đến nhiều nhờ sự phong lưu, đa tình có thể xếp vào bậc nhất lịch sử phong kiến Trung Hoa.
Sự trọng vọng và tin tưởng của Lưu Bị dành cho nhân vật này bắt nguồn từ một hành động ít ai ngờ tới.
Sau khi hoàn thành đại nghiệp, thống nhất đất nước, xây dựng Trường Thành, Tần Thủy Hoàng bắt đầu theo đuổi giấc mơ tìm thuốc trường sinh bất tử.
Vì muốn tìm ra chân nguyên hung thủ muốn phá hoại Minh giáo, Phạm Dao đã điều tra được âm mưu thâm độc của Thành Côn và hủy hoại dung nhan để đột nhập Nhữ Dương Vương phủ.
Lưu Bị, Tào Tháo đều là những nhân vật xuất chúng thời Tam Quốc, nhưng ai trong bọn họ mới là người đủ trí khôn và bản lĩnh để chiêu mộ nhân tài.
Sau khi đại phá quân Nguyên, Mông (1258 – 1288), Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn được dân chúng khắp nơi coi như vị thánh giúp dân thoát kiếp lầm than.
Hoàng Trung là vị hổ tướng dũng mãnh, khí chất dẫn đầu tam quân, đặc biệt ông có tài bắn cung thiện nghệ và được Lưu Bị hết sức coi trọng.
Tôn Quyền là ông vua duy nhất trong hơn 300 vị quân vương của lịch sử Trung Hoa được gọi là “Thiên cổ đại đế”. Ông nổi tiếng với biệt tài “dụng nhân” của mình, khiến một nhân vật cả đời tự phụ như Tào Tháo cũng phải kính cẩn nghiêng mình.
End of content
Không có tin nào tiếp theo