Tìm kiếm: thu-dọn
Đêm trước ngày ra tòa ly hôn, tôi gửi con về nhà ngoại. Tôi nhắm mắt nằm trên giường nhưng chưa ngủ.
Sau nhiều năm bặt vô âm tín, cuối cùng bạn trai cũ đột ngột xuất hiện trước mặt tôi. Sợ con nợ chạy mất, tôi liền nhắc ngay đến khoản nợ cũ và mong anh ta trả sớm.
Mỗi ngày, tôi đều phải quần quật làm tất cả việc lớn, việc nhỏ trong nhà. Nhưng khi tôi bị bệnh, không thể làm việc nhà, con trai và con dâu đã ngay lập tức đuổi tôi đi.
DNVN - Quyết định quay về nhà mẹ đẻ vì không thể tiếp tục chịu đựng ở nhà chồng, tôi không ngờ rằng khi đến trước cổng nhà, tôi lại không dám bước vào.
Nhớ con cũng chỉ gọi được vài cuộc điện thoại quanh năm chỉ biết nhớ con gái mòn mỏi. Rồi vì nhớ con quá, người mẹ nghèo mới ra bưu điện gửi cho con gái một vài chiếc bánh rán, vài quả trứng luộc mà ngày bé cô ở nhà thích ăn nhất cùng với một bức thư.
Về thăm lại nhà cũ, tôi sửng sốt với quang cảnh trước mắt, càng sốc hơn với hóa đơn tiền điện mà chị dâu đưa.
Lúc đó đêm khuya sợ làm phiền đến chị gái nên tôi đành đi ngủ, hôm sau mới nói thẳng với vợ rằng tôi chỉ có một người chị gái thôi.
Tối hôm đó, anh và chị không nói với nhau câu nào. Khoảng đến 9 giờ thì anh nhận được cuộc gọi của nhân tình rồi cuống quýt rời đi.
Kết thúc chuyến công tác, tôi lập tức trở về nhà vì muốn biết tình hình của chồng như thế nào. Tôi nghĩ đến việc sẽ ôm anh vào lòng rồi xin lỗi vì không thể ở bên anh lúc đau bệnh.
Tôi không ngờ, mẹ vợ lại đối xử với con gái ruột của bà như thế?
Tôi nhìn mẹ ấm ức, nước mắt chảy mà vừa thương vừa giận.
Tôi hỏi thăm thì chồng đáp một câu khiến tôi giật mình: “Sáng nay bà về quê sớm rồi!”.
Thắng quay về nhà thấy đơn ly hôn sợ hãi vội chạy sang nhà mẹ vợ nhưng.
Hình ảnh cả hai cười nói vui vẻ khiến tim tôi bỗng hẫng đi một nhịp. Lồng ngực tôi nóng ran, đầu óc mơ hồ. Khi thấy tôi, anh trở nên gượng gạo, Dung thì xởi lởi chạy đến ôm tôi.
Tôi chẳng còn hi vọng gì ở chồng nữa.
End of content
Không có tin nào tiếp theo