Tìm kiếm: thăm-bố-mẹ
Cả đêm đó tôi trăn trở suy nghĩ mãi không ngủ được.
Chồng tôi cho rằng đây là bài học để sau này con nhìn vào đó lấy kinh nghiệm mà sửa sai.
Sau 20 năm ly hôn, đến nay cô và chồng cũ đều đã có gia đình riêng của mình.
Sau 1 tháng khi về nhà đẻ nghỉ thai sản, người vợ hiền lành, dễ bảo của tôi bỗng trở nên ghê gớm, bắt tôi dọn về ngoại sống hoặc ly hôn.
Cô đã chờ đợi từ năm này đến năm khác để được về quê thăm bố mẹ. Thế mà thứ cuối cùng cô nhận lại được sau những năm tháng nhường nhịn ấy thì chồng lại đay nghiến chửi rủa.
Mẹ chồng cũng từng làm dâu, cũng lấy chồng xa, không hiểu sao bà lại vô cảm đến thế. Mỗi lần bố mẹ tôi ốm, tôi xin về thăm mẹ chồng đều nói "mát mẻ", hờn dỗi tỏ ra khó chịu.
Sau 5 năm, tôi cũng có dịp về thăm bố mẹ chồng cũ, những người có ơn tái sinh mình.
Sao chị có 3 đứa con rồi mà vẫn thon gọn và lúc nào cũng tươi vui như vậy được chứ? Chị dâu chỉ mỉm cười không trả lời.
Con bé tiều tụy quá, mặt cứ thất thần nhìn tôi rõ lâu mới nhận ra mẹ. Người nó ốm nhom, da xanh rớt, tâm trí không được bình thường nữa, mặt vẫn còn mấy nốt tím.
Chồng tôi vội dìu bố vào nhà, pha cho ông ly nước cam. Nhìn bố gầy gò, tôi buồn đến nặng trĩu.
Bà ấy thật quá quắt khi làm ra màn kịch đầy giả trân đến thế.
Chị chồng nhiều lần 'chọc ngoáy'' mà tôi đều nhịn. Nhưng lần này tôi quyết dạy cho chị ta 1 bài học.
Tôi không ngờ mẹ chồng bình thường hiền vậy mà lại là người sắc sảo tâm lý vô cùng.
Tôi ngập ngừng báo với chồng việc mình đã phạm sai lầm và phải đền bù cho công ty một số tiền lớn.
Vì công việc và sự nghiệp của chồng, tôi chỉ còn cách gạt nước mắt tiễn anh lên đường chứ đâu thể làm được gì khác. Vậy là chỉ còn tôi và con gái nhỏ 4 tuổi ở nhà với nhau.
End of content
Không có tin nào tiếp theo