Tìm kiếm: thương-chồng
Món quà của sếp đã giúp tôi mạnh mẽ hơn khi đưa ra quyết định cuối cùng trong cuộc hôn nhân này.
Cứ đến nửa đêm, tôi lại bị tỉnh giấc vì nóng quá. Muốn ngủ lại cũng khó, phải trằn trọc mất 1 hồi lâu...
Không ngờ anh tôi đi nhà nghỉ với nhân tình xong còn "tiện tay" cầm 2 thứ đồ đó về.
Kết hôn, phần lớn điều mà tôi gặp đều là đau khổ, vậy mà trước đó tôi bị “ảo tưởng” sẽ hạnh phúc lắm. 25 tuổi lập gia đình, 34 tuổi mới được có cảm giác làm mẹ là như thế nào.
Hậu vận của đàn bà ly hôn là một cuộc sống thảnh thơi và bình yên bên con cái. Còn đàn ông lại thường cô đơn và hối hận vì những sai lầm trong quá khứ.
Khi chị ấy đưa ra số tiền 200 triệu, tôi bàng hoàng, kinh ngạc.
DNVN - Vì cả ngày quá mệt mỏi, tôi vừa đặt lưng xuống giường liền thiếp đi. Hơn 12 giờ đêm, tôi tỉnh giấc vì cần đi vệ sinh, nhìn sang bên cạnh lại không thấy chồng đâu. Khi vào tới nhà vệ sinh thì tôi không khỏi ngây người.
Sau khi nhìn thấy mẹ của đứa trẻ đó thì lòng tôi lại chộn rộn không yên, vì cô ta trẻ trung nhất ở đây. Không chỉ trẻ trung mà trên người cô ta toàn hàng hiệu đắt tiền, chẳng như tôi chỉ mặc những món rẻ tiền đơn giản.
DNVN - Khi trở lại giường, tôi vẫn không khỏi cảm thấy xót xa, thương chồng đến nỗi tim mình nhói đau. Lấy được anh, tôi nhận ra rằng đó là may mắn lớn nhất của đời mình.
Chúng tôi ly hôn khiến bạn bè anh cũng bất ngờ. Họ nói chồng tôi có vợ giỏi vợ đẹp không biết giữ, lại ngu dại đi ngoại tình. Họ còn nói người phụ nữ quá mức tầm thường kia làm sao có thể so với tôi? Nhưng dù ai có nói gì thì chồng tôi vẫn một nước bỏ tôi để theo bồ.
Tôi giận tới mức suýt nói ra câu ly hôn chồng. Nhưng tôi nghĩ nếu giờ ly hôn thì chẳng phải thiệt cho con tôi quá sao.
Nếu không phải em chồng tự nói ra, có lẽ cả đời này tôi cũng không biết mình đã từng có một số tiền lớn như thế.
Tổn thương chồng chất dần tạo thành oán hận khôn nguôi trong lòng tôi. Tôi biết mình không thể tha thứ cho chồng phản bội, mà còn phải trả thù anh ta….
Rồi ba năm dài trôi qua, đã là cái giỗ thứ ba của Tuấn. Người ta thấy Hân bồng một đứa trẻ khoảng hai tuổi trên tay. Lại là những lời sỉ vả như hai năm về trước. Nhưng Hân không còn sợ sệt, e dè nữa, cô tự tin bước vào nhà chồng.
Sau đó, tôi phải làm đủ việc để trang trải cuộc sống, lo toan và duy trì gia đình của mình. Sáng sớm, tôi phải đến trường học phụ bán ở căn-tin, đến trưa thì phụ việc nhà.
End of content
Không có tin nào tiếp theo