Tìm kiếm: vay-mượn
Song tới chiều đó, Hiên đang nấu cơm thì bác bảo vệ tòa nhà gọi cô xuống dưới sảnh có chuyện. Cô vội chạy xuống đã thấy mẹ chồng mình đứng ngơ ngác, vẻ mặt thất thần đứng ở đó rồi.
Chồng tôi đã ra đi để lại quá nhiều trăn trở. Để rồi anh ra đi mà chẳng thể nhắm mắt.
Nói rồi bà nhìn Thái đanh giọng: "Cả con nữa, chiều vợ lắm để nó trèo đầu cưỡi cổ, sau này rồi nó không coi ai ra gì".
Bố mẹ chồng em dường như đã biết chuyện gì đó. Mẹ chồng còn kéo em ngồi xuống thủ thỉ tâm sự.
Cả nhà rất sốc khi anh trai tôi đưa vợ cũ về chơi, còn mẹ tôi đuổi thẳng chị ấy ra khỏi nhà.
Cả ngày hôm qua tôi gọi điện về quê cho bà thì bà vẫn nói dối rằng đang ở viện chăm ông. Tôi nào ngờ mẹ chồng có thể nói dối mình như thế được!
Thời gian đầu, cô ấy lấy lý do bận nên ngày nào cũng nhờ chồng tôi đưa đón con gái chung đi học.
Mẹ chồng nói lên trông cháu cho chúng tôi nhưng ngày ngày chỉ ăn rồi chơi. Thậm chí, khi thấy thằng bé bị nôn, trớ còn tỏ ra ghê sợ.
Đến lúc ở cữ, tôi mới nhờ mẹ chồng lên ở cùng nhưng từ đó mối quan hệ giữa tôi và bà trở nên khác hẳn.
Tôi rất giận, đúng lúc khó khăn vay mượn khắp nơi. Vợ chồng tôi chỉ mong có ai đó giúp đỡ. Vậy mà mẹ chồng tôi có tiền lại im re.
Trước mặt bố mẹ em, chồng nói: "Con cảm ơn bố mẹ đã lo việc lớn cho chúng con. Số tiền này, con xin gửi lại".
Mẹ chồng tôi không thiếu tiền nhưng khi các con túng thiếu, muốn hỏi vay thì chối đây đẩy.
Đúng là quả báo nhãn tiền, bà mẹ và người chồng bạc tình bạc nghĩa giờ đây hối hận nhưng đã muộn rồi.
Chỉ còn vài ngày nữa tôi sẽ mang tiền sang chỗ cô bạn làm môi giới để kí hợp đồng mua nhà thì chồng bảo về quê có việc gấp.
Mẹ chồng chẳng báo trước, bỗng kéo một đoàn người tới nhà tôi. Không chỉ thế, bà còn đánh tiếng nhắc nhở tôi liệu liệu mà thết đãi họ hàng cho tử tế để bà không bị mất mặt.
End of content
Không có tin nào tiếp theo