Tìm kiếm: về-quê-nội
Khi gặp chuyện mới biết vợ tôi và em dâu cũng chẳng ai hiền, các bà thật đáng sợ, tôi đứng giữa can ngăn mệt bở hơi tai.
Để họ vừa lòng nhất, tôi gọi điện hỏi ý kiến ông bà nội tham khảo. Bố mẹ chồng cũng bảo chẳng thiếu gì, chỉ muốn thay cái tivi.
Vợ tôi thay đổi quá rồi, không còn là người con gái ngoan hiền thùy mị nữa mà là một người đàn bà lẳng lơ, vì tiền mà bán rẻ bản thân. Cứ ngỡ vợ kiếm được công việc tử tế nào ngờ lại bán thân để kiếm sống.
Tại sao chồng tôi lại tự ý đưa ra quyết định mà không hề hỏi qua ý kiến của vợ.
Câu chuyện về nhà ăn Tết tuy quen thuộc nhưng cứ đến độ cuối năm nó lại là vấn đề được thảo luận trong mỗi gia đình.
Tôi thật sự chưa bao giờ nghĩ được rằng tấm lòng của mình lại được mẹ chồng "cảm ơn" bằng cách như vậy.
Tôi nói rất nhẹ nhàng thế mà bà trợn trừng mắt lên rồi nói tôi hỗn hào, thậm chí còn thẳng tay tát tôi. Bà bảo cái gia đình này chỉ có bố mẹ nói con cái nghe, không có chuyện con dâu hỗn hào như thế.
1 năm trước, ngày này là ngày đau thương nhất của gia đình tôi. 1 năm sau, lại là ngày tràn ngập niềm vui, sự hạnh phúc khôn tả.
Nhìn mẹ chồng gầy gò, da sạm đi vì sương gió, thế mà bà xách chừng này thứ đi đường xa, đủ biết vất vả như thế nào.
Không kịp để bố chồng tẩu tán tang chứng vật chứng, tôi lao nhanh xuống tầng và đòi lại túi tiền.
Về quê chồng ở cữ, nếu như bố mẹ anh rất thoải mái tốt bụng thì tôi ức chế và không thoải mái với em chồng ghê gớm.
Chồng bảo Tết dương hay Tết âm cũng quan trọng như nhau, phải mua quà biếu.
Dù rất đau nhưng anh đã quyết, sao tôi có thể níu kéo được. Vậy là chỉ một lời nói của người hàng xóm mà cuộc hôn nhân của chúng tôi chấm dứt.
Mẹ chồng phải chủ động mở miệng xin chiếc xe máy cũ làm tôi thấy thật có lỗi với bố mẹ chồng.
Được em chồng cho vay tiền mà tôi nơm nớp lo sợ. Bởi lúc em cần thì chúng tôi biết lấy tiền đâu mà trả nợ nữa.
End of content
Không có tin nào tiếp theo