Tìm kiếm: yên-ổn
Tôi đã cố gắng chịu đựng thêm hai năm để đợi mẹ chồng khỏi hẳn mới ly hôn.
Về nhà mà tôi suy nghĩ rất nhiều. Đúng như chị ta nói, việc đó thành công chỉ có lợi cho tôi, còn lợi đủ đường.
Tôi luôn nghĩ xấu cho mẹ chồng khi thấy mẹ và chị dâu thân thiết với nhau. Đến khi thất nghiệp, tôi mới biết mình mới là kẻ xấu tính.
"Đột nhiên một ngày bố anh gọi điện lên báo mẹ chồng mình bị tai biến, hai vợ chồng tức tốc ra Hà Nội. Biến chứng đã làm bà bị liệt nửa người, mọi sinh hoạt trong nhà đều bị đảo lộn", Hân chia sẻ.
Từ ngày hai đứa cháu ruột về sống cùng với gia đình, mẹ chồng tôi chẳng hiểu sao lại muốn sang nhà tôi ở, để rồi nhiều chuyện buồn cứ thế xảy ra.
Khi mẹ chồng mất, lo ma chay cho bà xong thì có người của văn phòng luật sư đột ngột đến bảo tuyên bố di chúc của bà. Cả nhà chồng tôi ngớ hết người, ai mà nghĩ được mẹ chồng chân chất còn biết lập di chúc.
Chồng còn "ra lệnh" cho tôi nghỉ làm để ở nhà chăm sóc bà mà đền tội.
Thời gian đầu, cô ấy lấy lý do bận nên ngày nào cũng nhờ chồng tôi đưa đón con gái chung đi học.
Tôi không biết các chị ấy có xấu hổ khi đọc những điều đó không. Vì đúng là họ chẳng làm gì cho mẹ cả.
Tôi ngất lịm khi bước vào căn phòng ấy. Chỉ vài tháng ngắn ngủi, tôi biến thành kẻ tệ hại trong mắt mọi người.
Ngay từ lần đầu nhìn thấy con rể tương lai, bố tôi đã phán đoán một câu xanh rờn.
Trước hôm đón mẹ lên, tôi bảo vợ đi mua cho cụ ít đồ dùng cá nhân, chăn gối mới rồi dọn dẹp 1 phòng cho cụ ở.
Tôi chưa thấy ai lười như chị dâu, thế mà cả nhà không ai dám lên tiếng, khiến tôi chịu hết nổi quyết dạy dỗ chị một bài học cho ra trò.
Tôi chưa từng nghĩ sẽ có ngày phát hiện chồng phản bội nhờ một chiếc gương trong phòng thử đồ...
End of content
Không có tin nào tiếp theo