Tìm kiếm: yêu-thương-vợ
Tôi vừa mắng chửi vừa yếu ớt đánh chồng. Anh ấy khóc thành tiếng xin tôi tha lỗi. Nhưng tôi đau lòng cho mình một thì thương con mười.
Hôm đó chị hàng xóm đi làm đêm về và thấy chồng em nằm ngất ở cổng.
Đúng là vô phúc cho nhà tôi khi có loại con dâu như cô. Con trai tôi đi biền biệt...vậy mà cô lại mang thai. Cô ăn nằm với thằng nào rồi bắt con tôi 'đổ vỏ' không biết chừng.
Tôi cũng là người vợ hiểu chuyện, khéo léo nên được gia đình chồng tin tưởng. Nhưng đến khi tôi sinh con thứ hai thì mái ấm nhỏ dần đổ vỡ.
Đến trước giờ đi ngủ, đột nhiên anh trai vào phòng tôi ngồi, loanh quanh một hồi rồi anh mới nói tôi đừng nên quen T, anh có thể chơi với T nhưng không muốn T làm em rể mình.
Người phụ nữ có thể giữ vẹn nguyên được tình cảm từ người đàn ông, kể cả khi tóc đã bạc, da đã nhăn nheo, kể cả khi hôn nhân đã qua 20 năm - hẳn đó là một người phụ nữ "có phúc".
Cô nàng là nhân viên văn phòng bình thường, ngày nào cũng về sớm, đi chợ nấu nướng bữa tối thơm nức. Mùi thức ăn cuốn hút bay sang nhà Trung khiến anh cũng thấy phiền muộn trong lòng.
Những năm qua, em tưởng chừng mình đã sống trong đau khổ. Nhưng đó vẫn chưa là gì so với điều mà chồng em nói.
Vì sự chiều chuộng thái quá của anh trai, em ghét chị dâu lắm.
Chồng tôi đã ra đi để lại quá nhiều trăn trở. Để rồi anh ra đi mà chẳng thể nhắm mắt.
Tôi rất muốn giúp em dâu thoát ra khỏi cảnh khổ sở này.
Tân quỳ sụp xuống van xin vợ: "Anh xin em, anh trót lỡ làng. Chỉ cần em nhận đứa con riêng này của anh, rồi em muốn gì anh cũng chiều".
Tôi từng chê bai chồng làm lương thấp, không đủ chi tiêu trong gia đình. Đến khi biết việc anh làm thêm, tôi lại hối hận không ngừng.
Đang bụng mang dạ chửa, tôi tức cô em chồng lắm nhưng cũng chỉ biết nuốt nước mắt vào trong.
Buồn hơn cả là tới khi chị bị bệnh nặng, chồng chị vẫn không biết thương xót vợ. Anh vẫn ngày đêm chơi bời mặc một mình vợ chống chọi với bệnh tật.
End of content
Không có tin nào tiếp theo