Tìm kiếm: Ô-SIN
Biết bố chồng tôi khó tính lại sống tiết kiệm, tôi cũng chỉ dấm giúi đưa quà cho mẹ nhưng mẹ chồng lại không kiềm chế được mà buột miệng nói ra, nhà tôi lại những ngày chiến tranh lạnh hãi hùng.
Cha xin lỗi vì ngày hôm qua, cha chỉ ngồi đó nhìn con như ô-sin trong nhà mình, trong khi chồng con như ông hoàng mà cha chẳng thể nói, chẳng thể làm gì, vì chính cha cũng cư xử với mẹ con y như vậy.
Ai nói con dâu giàu, lương cao nhưng thực ra tôi khổ lắm. Con dâu tôi chi ly, tính toán kỹ lắm. Nó là cái đứa sống không biết điều, tôi bỏ hết việc ở quê lên chăm con cho nó mà nó có đối xử tốt với tôi đâu. Nói là lên chăm cháu mà tôi giống như đi ở đợ vậy đó.
Ngọc nghĩ có lẽ cuộc hôn nhân của cô đến đây là chấm hết rồi nhưng mẹ chồng đã đứng ra lấy lý lẽ lại cho cô khiến Ngọc vô cùng cảm động.
Mẹ nói làm tôi bật khóc vì xót thương cho bà. Đúng là người làm mẹ thì luôn chỉ nghĩ cho con cái.
Tôi lấy chồng đã được 5 năm. Suốt khoảng thời gian ấy, tôi thấy anh chị thường hay chụp những tấm ảnh hạnh phúc và đưa lên mạng xã hội. Anh rể tôi làm bên ngân hàng, tiền bạc không thiếu. Chị tôi sau khi sinh con thì nghỉ làm để chăm con, dọn dẹp nhà cửa.
Tôi sững sờ không nói nổi câu nào khi chứng kiểu cảnh tượng đó đập vào mắt. Tôi không biết phải làm sao bây giờ nữa.
Mọi người có mặt ở đó ai cũng phá lên cười làm Ly ngượng quá.
Phát hiện chồng ngoại tình, tôi nói với gia đình, ai ngờ mẹ chồng thẳng tay chỉ mặt nói với tôi toàn lời cay đắng.
Bà vừa nói vừa nghiến răng chỉ mặt con dâu làm Ngân ức nghẹn. Bực quá, Ngân quay sang nhẹ nhàng nói với bà.
Đi làm về, chồng tôi lao thẳng vào phòng chất vấn vì sao tôi dám để mẹ chồng rửa bát. Tôi không nói gì, chỉ bảo anh nhìn vật đang để trên bàn, tự khắc sẽ hiểu.
Hồng Diễm và Diệu Hương là 2 người phụ nữ gặp nhiều bất hạnh trong phim "Hoa hồng trên ngực trái". Tuy nhiên, cuộc sống ngoài đời thực của họ vô cùng hạnh phúc.
Con trai tôi thông báo cô giúp việc đang mang thai con của nó, xin tôi chấp nhận việc cưới xin nhưng tôi đã đuổi cô ta đi.
Khi tôi học năm 4 thì mẹ bị bệnh tiểu đường quá nặng dẫn đến hai mắt rất mờ. Mẹ không thể lao động kiếm tiền nuôi tôi tiếp tục học được nữa. Vậy là từ đó mẹ sống dựa hoàn toàn vào gia đình vợ chồng anh cả.
Khi tôi nói còn công việc của tôi ở Hà Nội nữa, tôi không thể cứ đùn cho người khác hay chất đống ở đó mãi được. Mà bảo bác lên thành phố thì bác không chịu. Nghe thế, anh bảo ngay với tôi rằng đàn bà con gái cũng không cần công danh nhiều làm gì.
End of content
Không có tin nào tiếp theo