Tìm kiếm: ân-hận
Cuối cùng nỗi oan này của tôi cũng được rửa sạch. Sáng nay mẹ chồng tôi đứng trước cửa, vừa trông thấy tôi, bà òa khóc xin lỗi.
Tôi lấy cớ mệt mỏi để đi về nhưng không ngờ đó lại là quyết định khiến tôi ân hận suốt đời.
Mỗi lần định lên tiếng, bản hợp đồng trên tường như đang nhìn và cười nhạo tôi.
Tối qua, tôi mở món quà mẹ kế tặng. Và rồi nguyên cả đêm, tôi mất ngủ, day dứt mãi.
Duy dụi mắt 3 lần cũng không thể tin được vào những gì anh nhìn thấy. Người đó vừa giống Thảo - vợ cũ của anh, nhưng lại có phần không đúng.
Trinh hết chịu nổi người chồng này rồi, với cô giờ đây, tiền tài, vật chất chẳng có ý nghĩa gì nữa.
Con gái thỉnh thoảng lại bảo nhớ bố. Cách đây mấy hôm nó khóc ngằn ngặt đòi đi gặp bố bằng được nên tôi đành đưa con về quê.
Mẹ chồng tham lam, chưa gì đã muốn cầm hết vàng cưới và tiền mừng của vợ chồng tôi. Nhưng lần này bà phải thất vọng rồi.
Trong một lần con trai phải nhập viện, gia đình tôi phát hiện một sự thật ngỡ ngàng.
Nhiều người cứ bảo lấy chồng sớm là ngu là dại, nhưng lấy chồng muộn có khi còn dại hơn. Cứ nghe mọi người giục mãi rồi cũng sợ quá 30 tuổi chẳng thể đẻ con nên tôi nhắm mắt đưa chân kết hôn ở tuổi 29, tưởng cưới người quen biết lâu năm thì sẽ tốt cho mình nhưng ngờ đâu nó lại là sai lầm lớn nhất cuộc đời tôi.
Mấy hôm liền ngày nào kiểm tiền cũng thiếu, tôi khó chịu với mẹ chồng nhưng không ngờ sự thật không như tôi nghĩ.
Châu không ngờ chồng mình lại dùng cách bỉ ổi này để ép cô ly hôn. Mùa đông Hà Nội thật sự khó có thể yêu thương, 1 cái rét “cắt da, cắt thịt”.
Không phải là có thứ mình muốn rồi thì sẽ không thèm nữa, mà tôi thực sự nhận ra mình đã sai khi không nghe lời bố mẹ.
Thấy mẹ chồng chỉ suốt ngày chăm con của em gái khiến tôi ghen ăn tức ở nên đã ép bà phải chăm con của mình. Để rồi nhận được cái kết đến hết đời tôi cũng không trả nổi.
Tôi chết đứng người. Tại sao mọi chuyện lại như vậy? Hạnh phúc gia đình tan vỡ, là tại tôi hay tại ai đây.
End of content
Không có tin nào tiếp theo