Tìm kiếm: Ăn-cơm
Vốn là người phụ nữ tinh tế tỉ mỉ nên không khó để mẹ tôi nhận ra chồng có người phụ nữ khác bên ngoài.
Mẹ bảo đố kị khiến người ta trở nên hèn mọn. Thế nên mẹ tôi chẳng muốn quan tâm đến những chiêu trò của chồng và người cũ.
Trong lúc mẹ kế đang đắc ý thì ông bà nội với mẹ ruột của tôi xuất hiện, giúp tôi đòi lại tất cả số vàng hồi môn.
Đó là một người bạn của bạn bố. Mối quan hệ rất sơ sài, quen biết qua vài lần bố đi làm công trình.
Vợ chồng tôi đến với nhau từ thời tay trắng, phải chia nhau từng gói mì tôm hay chia đôi ổ bánh mì. 15 năm trước, chồng tôi mới lập công ty với một vài người bạn thân, bao nhiêu tiền bạc đổ vào công ty ấy.
Trên thực tế, điều phụ nữ cần là một ngôi nhà ấm êm, một người chồng đối đãi với mình bằng cả chân tâm. Đơn giản thế thôi, vậy mà có những người đàn bà đi suốt cuộc đời vẫn không tìm thấy được.
Muốn hôn nhân hạnh phúc, đàn ông hãy lắng nghe những điều vợ cần, phụ nữ phải biết những điều chồng muốn để cùng nhau cố gắng.
Ai cũng tưởng Quyên sẽ cưới một anh đại gia nào đó rồi sống cuộc đời nhàn tản. Nhưng kết quả thì ai cũng sốc.
Ngày đầu ra mắt, cha mẹ chồng đã rất nồng nhiệt, vui vẻ. Nhưng chỉ khi chồng ngoại tình, tôi mới vỡ lẽ câu nói tưởng chừng là ưu ái của mẹ chồng ngày hôm đó.
Trong bữa ăn trưa hôm ấy, mẹ chồng lại tiếp tục so sánh tôi với con dâu nhà hàng xóm. Bà nói: "Con nhà người ta cưới một năm mà đẻ hai đứa sinh đôi kháu khỉnh. Còn cô thì chỉ ăn là giỏi thôi."
Nhìn cách cô ấy chăm sóc con tôi chu đáo thế, tôi lại khát khao có người phụ nữ bên cạnh.
Sau khi cưới, mang tiếng là được ở riêng nhưng thực ra cuộc sống chẳng khác nào phận làm dâu thông thường.
Năm đầu về làm dâu còn khá yên bình, mọi người lo lắng nhưng vẫn chưa tỏ thái độ quá đáng. Đến năm thứ 2 khi vợ chồng tôi vẫn chưa có động tĩnh gì thì cả làng bắt đầu đồn là tôi không đẻ được.
Tôi thiết nghĩ ở cái thời đại này thì nói thật là cái miếng ăn nó không hề to. Hơn nữa, tôi là đứa đã từng sống trong nghèo khó, đói ăn đến nỗi gầy rộc người đi nên đến khi tự kiếm được tiền nuôi bản thân và gia đình rồi, tôi luôn nghĩ, cái gì tiết kiệm thì tiết kiệm chứ riêng ăn uống thì không.
Phụ nữ như bà phải chăng bình yên nhất vẫn nên là một mình như thế? Hay phụ nữ như chúng ta, phải chăng hạnh phúc nhất khi đừng hy sinh quá nhiều.
End of content
Không có tin nào tiếp theo