Tìm kiếm: đi-làm-về
Chồng có biểu hiện lạ suốt 2 tháng nay, cho đến khi thấy vết nhớt đen trên mặt anh ấy, tôi mới dám hỏi chuyện.
Đôi khi, điều người vợ cần chính là lời nói quan tâm, sự tôn trọng của chồng.
Ngay hôm sau chúng tôi cùng nhau đi nộp đơn ly hôn. Khi vừa bước ra khỏi tòa án, tôi thấy vợ tái mặt, ngồi sụp xuống nôn khan bên đường. Tôi hoảng lên chạy tới đỡ vợ dậy.
Mẹ từng kể, để sinh được tôi, bố mẹ phải tiêu tốn hết số tiền của 16 năm kiếm được vì thời đó làm thụ tinh nhân tạo rất tốn kém. Khi tôi ra đời cũng là lúc gia đình kiệt quệ, bố mẹ rất muốn sinh cho tôi một đứa em nữa nhưng không còn tiền.
Cho tới hôm đó, tôi phải tăng ca tới gần 10 giờ tối mới về. Xuống xe bus nhìn vào ngõ các nhà tắt điện tối om, mỗi cổng nhà tôi có ánh đèn pin cứ rọi đi rọi lại về phía đầu đường, tôi ngạc nhiên không biết đèn ai chiếu...
Thấy tôi làm căng, chồng liền hoảng hốt kéo áo tôi lại.
Khi chị hàng xóm ra về, tôi hoảng quá, vội chạy vào phòng ôm con để tránh cơn nóng giận của chồng.
Đôi khi một hành động nhỏ nhoi của bạn có thể đổi lấy cơ hội làm lại cuộc đời.
Khi chị hàng xóm ra về, tôi hoảng quá, vội chạy vào phòng ôm con để tránh cơn nóng giận của chồng.
Bố vợ đúng là "gừng càng già càng cay". Tôi chỉ không ngờ, chiều hôm ấy, vợ tôi lại đổi khác.
Thấy bình luận ẩn danh trên facebook của chồng mình, tôi tức tối hỏi anh thì anh trả lời một câu đau điếng.
Chưa vào nhà anh đã nghe tiếng the thé chửi con của vợ: “Nhà cửa dơ dáy, đồ chơi lung tung. Con với cái, sao tôi khổ thế này hả trời. Khổ với chồng rồi khổ với con".
Tôi thấy vợ vô lý quá nên cũng không thèm khuyên giải, an ủi. Mà như thế, cô ấy càng làm căng mọi chuyện hơn.
Mỗi lần tôi đến nhà chơi, em chồng lại khoe mình làm lương cao, chê bai tôi lương thấp.
Tôi nóng cả mặt trước phản ứng của mẹ và em, lại vừa xấu hổ với bà thông gia.
End of content
Không có tin nào tiếp theo