Tìm kiếm: đi-làm-về
Gọi cho chị chồng báo mẹ ốm thì bà ấy khóc bù lu bù loa kêu thương mẹ. Thế nhưng cũng có về ngay đâu trong khi từ chỗ chị ấy về có 40km.
Nhìn thấy đôi giày cao gót quen thuộc ngoài cửa nhà, tôi đã bực bội rồi. Không ngờ, mẩu chuyện giữa cô ta và mẹ chồng càng khiến tôi bàng hoàng hơn.
Chị dâu đi du lịch về cũng là ngày con chị xuất viện. Không 1 lời cảm ơn vợ chồng tôi, chị còn kêu than con bệnh có mấy ngày mà gầy đi trông thấy.
Sau khi mẹ tôi mất một tuần, có một người đàn ông và người phụ nữ lạ đến nhà tôi chơi. Ông ấy nói là bố của tôi, còn người đi bên cạnh là vợ.
Song tới chiều đó, Hiên đang nấu cơm thì bác bảo vệ tòa nhà gọi cô xuống dưới sảnh có chuyện. Cô vội chạy xuống đã thấy mẹ chồng mình đứng ngơ ngác, vẻ mặt thất thần đứng ở đó rồi.
Từ một người vô tội, vậy mà tôi lại trở thành người có lỗi và bị cả nhà chồng lên án.
Tôi nhìn theo bóng mẹ chồng trong đêm khuya tăm tối mà nước mắt rơi không ngừng.
Có lẽ sự nhẫn nhịn của mình đã lên đến đỉnh điểm, mình nhất quyết không thể im lặng thêm nữa nhưng không thể nói gay gắt được nên đành dùng “tâm kế”.
Là khi bố mẹ chồng nấu cơm xong chỉ gọi mỗi chồng tôi xuống ăn cơm.
Thanh đi xuống dưới bếp lấy cốc nước mát uống, không ngờ lúc đi ngang qua phòng mẹ chồng, cô lại nghe thấy bà nói chuyện điện thoại.
Tôi không đồng ý nhưng cũng không thuyết phục được chồng vì tôi không giỏi ăn nói. Thế là đành phải gửi 25 triệu tiền lương về quê...
Nói rồi bà nhìn Thái đanh giọng: "Cả con nữa, chiều vợ lắm để nó trèo đầu cưỡi cổ, sau này rồi nó không coi ai ra gì".
Tôi chào hỏi rất đon đả nhưng mẹ chồng cũ không hề nói gì. Tôi có cảm giác bà coi tôi như kẻ thù vậy.
Không chồng không con, nhiều người cho rằng tôi chẳng có lý do gì bám trụ lại nhà chồng, thế nhưng tôi đã sống với bố mẹ chồng yên ổn suốt 10 năm nay.
Tôi nhìn cái váy mà tức bốc khói tận đầu. Nhưng cay cú hơn là thái độ và cách ứng xử của mẹ chồng tôi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo