Tìm kiếm: đi-viện
DNVN - "Tôi rất giận nhưng vì thương con nên không muốn ly hôn, bỏ qua cho anh hết lần này đến lần khác".
Tôi lấy chồng cũng chỉ bởi bố mẹ mai mối thúc giục quá nhiều chứ thực tình cũng chẳng có nhiều tình cảm nhưng sau đêm tân hôn đó, tôi đã thay đổi suy nghĩ thật sự.
Ròng rã suốt 9 năm nuôi chồng và mang tiếng như vậy, mẹ em vẫn trụ vững và cố gắng làm tấm gương tốt cho các con. Bà cũng đôi lần giải thích, nhưng em chưa bao giờ tận mắt chứng kiến nên không biết phải làm thế nào.
Từ khi có chút chức sắc, anh bắt đầu khinh thường vợ. Đợt vừa rồi biết tôi gửi cho mẹ đẻ 5 triệu, chồng tôi nổi cáu. Anh gọi về cho mẹ tôi rồi bóng gió: “Mẹ đã khỏi ốm chưa? Hôm vừa rồi thấy nhà thiếu 5 triệu, con hỏi vợ thì cô ấy bảo gửi về hỏi thăm mẹ bị ốm”.
Người đàn bà sau ly hôn dĩ nhiên đau khổ rất nhiều nhưng tôi không bao giờ nói xấu về ba hay chia rẽ tình cảm của con với bên nội. Chuyện chia tay, đổ vỡ là của người lớn. Tôi không muốn trong trí óc non nớt của con in hằn những suy nghĩ không tốt về ba, về những đau đớn và tổn thương mà tôi đã chịu đựng.
Lan tuyệt vọng, giận chính bản thân mình. Sự hy vọng và tin tưởng tuyệt đối vào người chồng thứ hai đã tan biến. Có lẽ suốt đời này cô sẽ không bao giờ lấy lại được niềm tin vào đàn ông nữa.
Ngày 12/7/1963 ghi dấu tội ác đầu tiên của Ian Brady và Myra Hindley, khi chúng bắt cóc, rồi hạ sát Pauline Reade, 16 tuổi tại Gorton, Anh. Hơn 2 năm tiếp theo, cặp tình nhân máu lạnh với biệt danh "sát thủ bãi hoang" này đã gây ra nhiều vụ giết người ghê rợn khác.
Tôi thật không ngờ, 3 năm vợ chồng, 2 năm yêu tôi vẫn chưa thể hiểu hết nổi con người thật của vợ.
Người phụ nữ 30 năm không cần ăn cơm, người đàn ông ngửi được mùi "thần chết" là những con người kỳ lạ mà chỉ nghe xong bạn đã rợn hết người.
Nằm thở thoi thóp trên giường, bà Cúc nói cái chết với bà chẳng có gì đáng sợ, chỉ có điều bà lo cho hai đứa con dại khờ không có ai để bấu víu.
Sau ly hôn, tôi chật vật làm lại từ đầu. Nhà cửa không có, mẹ con tôi phải ở trọ trong một căn phòng chật hẹp, quanh năm chẳng thấy ánh sáng mặt trời.
2 tháng trời con nằm trong lồng kính. Tôi phải chạy vạy để lo cho con nên chẳng còn tâm trí với công việc.
Vợ tôi lúc nào cũng nói về "nghĩa khí", làm việc gì cũng đòi phải "chính trực". Thật không hiểu lúc đầu sao tôi nghĩ cô ấy đáng yêu, hơn đứt các cô nàng bánh bèo nên theo đuổi và rước về nhà để giờ khổ thế này.
Suốt thời gian bố nằm viện, tôi phải nhờ chồng vào viện cùng ông vì đợt này công ty tôi quá bận rộn. Hôm qua bố tôi xuất viện, về đến nhà, ông còn gọi điện khen con rể vì chu đáo, tận tình.
Sau khi vung dao chém vợ nguy kịch, Hòa cầm dao tự rạch 2 tay để tự vẫn.
End of content
Không có tin nào tiếp theo