Tìm kiếm: đi-ăn
Tôi vừa đến chơi, chị gái đã kéo tôi xuống nhà bếp rồi thì thầm một câu vào tai.
Tôi đúng là gã đàn ông tệ bạc, cả cuộc đời này tôi sẽ không thể tha thứ cho mình.
Các em đã làm gì mà mẹ chồng tôi khóc đến sưng cả mắt thế này.
Mấy chị em nhân viên văn phòng làm việc cùng Hoa trầm trồ, ngưỡng mộ. Họ bảo, vợ chồng chị Hoa cưới nhau lâu rồi mà còn lãng mạn quá, anh ấy còn gửi hoa đến công ty tặng vợ.
Nhìn gương mặt sửng sốt của chồng tôi hiểu mình đã thắng. Sống với nhau hai chục năm, hơn ai hết tôi hiểu tính chồng.
Tại sao anh lại mở miệng nói với người vợ sống chung bao lâu những lời như thế.
Tận mắt thấy cô giúp việc đưa túi đồ ăn thừa của gia đình cho người đàn ông đã đứng đợi sẵn ở góc đường, tôi hoang mang lắm.
Các em đã làm gì mà mẹ chồng tôi khóc đến sưng cả mắt thế này.
Sau khi ăn uống cùng nhân tình xong xuôi, đưa cô ấy về tận nhà, tôi mới chịu về nhà. Khi vừa về đến, tôi nhận được cuộc gọi của mẹ vợ. Bà nói vợ con tôi bị tai nạn và đang được cấp cứu ở bệnh viện. Tôi choáng váng, nhanh chóng cúp máy và chạy đến bệnh viện.
Chẳng lẽ lại nói chỉ vì 2 con ngan cuộc hôn nhân của chị tôi tan tành.
Dù đang buồn ngủ nhưng tôi cũng phải gọi chồng vào bên trong và tán dương anh ấy. Chồng ôm tôi từ đằng sau, thơm lên mái tóc tôi và nói "Thấy có đẹp không? Anh đích thân đi mua rồi thay cho em đấy!".
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi mở điện thoại lên mới tá hỏa thấy rất nhiều cuộc gọi nhỡ.
Nghe tiếng đập cửa rầm rầm của anh, tôi và mẹ chồng theo lệnh ông nên đành nằm im không dám ho he. Anh gọi điện cho ông, bố chồng tôi chỉ nói một câu: “Mày cứ đi ăn nhậu luôn, đừng về nữa nhà này nữa”.
Nhà Khánh ai cũng vui vẻ, thân thiện. Nhưng riêng cái tính này của họ là tôi không thể chấp nhận!
Cả ngày hôm ấy không hề có biến cố gì xảy ra, tôi vội hỏi bố bằng được lý do tại sao đuổi người yêu ra ngoài thì câu trả lời nhận về thật sốc óc!
End of content
Không có tin nào tiếp theo