Tìm kiếm: đồ-ăn-ngon
Cuối tuần nào Linh cũng dẫn 3 đứa con về nhà ngoại. Chúng nó đang tuổi ăn tuổi lớn, nghịch ngợm như quỷ...
Lần này, tôi không muốn xuống nước, nhún nhường trước sự ức hiếp quá đáng từ nhà chồng nữa.
Thật không ngờ em dâu lại toan tính nhiều tới mức như vậy.
Tôi đem 200 triệu đặt lên khay đựng tiền viếng đám tang. Không ngờ phản ứng của chị dâu khiến tôi chết đứng tại chỗ.
Trư Bát Giới từng là Thiên Bồng Nguyên Soái nhưng vì phạm trọng tội mà bị đày xuống hạ giới, sau đó chiếm núi Phúc Linh, lấy động Vân Sạn làm chỗ ở. Về sau hắn được Bồ Tát giác ngộ, phò tá Đường Tăng đi Tây Trúc thỉnh kinh và cuối cùng được phong chức.
Cơm nước xong, ông lập tức trở về, từ đầu đến cuối cũng chẳng nói với con dâu được vài câu.
Tôi sinh ra ở một phố huyện nhỏ, nhỏ đến nỗi hôm nay nhà ai có hơi to tiếng một chút là hôm sau cả phố đều biết. Nhà tôi buôn bán nhỏ, bà ngoại tôi có mấy người chị em ruột, những người con mà chị em của bà tôi sinh ra, có vài người tính cách thật sự một lời khó nói hết.
Buồn bực cũng có làm được gì đâu vì đấy là tài sản nhà chồng.
Hai mắt ông rưng rưng rướm lệ, ông bảo, không bất đắc dĩ thì ông không đến tận nhà làm phiền tôi như thế này...
Khi còn nhỏ, Chu Chính Nghị nhìn thấy cảnh cha mẹ vất vả, nai lưng kiếm tiền nhưng vẫn thiếu trước hụt sau. Vì mong muốn giúp đỡ gia đình, Chu Chính Nghị bỏ học để đi làm dù cha mẹ không muốn con cái thất học sớm.
Tôi hỏi lý do vì sao bố làm vậy. Ông chỉ bình thản nói “con gái lấy chồng như bát nước đổ đi”.
Nghe tiếng cười của mẹ chồng cũ, tôi chợt thấy rùng mình ớn lạnh vì sự tàn nhẫn của họ.
Tôi bật cười khi biết món đồ khiến mẹ tức giận là cái cần câu, nhưng nghe mẹ nói giá của nó xong thì tôi cũng giật mình.
Vô tình gặp lại nhau trong quán nhậu, tôi và sếp cũ đã cùng tâm sự, hàn huyên chuyện đời mình đến cả đêm.
Tôi không thể ngờ vợ mình lại có thể vu vạ cho mẹ chồng chỉ vì không muốn thấy bà lên nhà chơi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo