Tìm kiếm: ở-cữ
Sáng vợ chồng tôi cãi nhau, trưa mẹ chồng đã đưa một thứ khiến tôi khóc nghẹn vì xót xa.
Mặc cho xóm làng bàn tán, tôi quyết định để tang chồng và không đi thêm bước nào nữa.
Mở hộp quà ra, tôi giận dữ khi thấy vật nằm gọn bên trong.
Tôi nhìn mẹ ấm ức, nước mắt chảy mà vừa thương vừa giận.
Chỉ chăm chăm vào của cải vật chất, liệu có hạnh phúc lâu dài không?
Tôi hỏi thăm thì chồng đáp một câu khiến tôi giật mình: “Sáng nay bà về quê sớm rồi!”.
Tôi thật tình chẳng thể yêu thương nổi chính vợ mình. Cô ấy là kiểu người thế nào, tôi cũng chẳng hiểu nữa.
Tôi hỏi mẹ chồng sao lại có món ăn đắt đỏ như vậy. Bà tiết lộ một chuyện khiến tôi đau lòng.
Tôi chẳng còn hi vọng gì ở chồng nữa.
Tôi cố nài nỉ mà mẹ vẫn không chịu chăm sóc giúp vợ tôi lúc cô ấy ở cữ. Đã thế, bà còn quát mắng làm tôi bực mình.
DNVN - Nghe theo lời khuyên của bố chồng, tôi không ngần ngại bế con về nhà ngoại dù chỉ mới sinh được 10 ngày.
Nhìn cảnh chị dâu gục trong bồn rửa tay, vừa nôn vừa vuốt ngực, cả nhà tôi đều sững sờ.
Lấy chồng nghèo, với mọi người có lẽ là điều gì đó ghê gớm lắm. Nhưng với tôi, đó lại là một điều may mắn và hạnh phúc.
Vô tình nghe được câu nói của mẹ chồng, tôi bật khóc, đồng ý dọn ra khỏi nhà ngay trong đêm theo ý của bà.
Có một miếng thịt thôi mà mẹ chồng tôi làm quá lên. Bà mắng như hất nước vào mặt tôi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo