Tìm kiếm: Phòng-cấp-cứu
Đối với vết thương nhỏ, nên để mở và cho tiếp xúc với không khí là tốt nhất. Tuy nhiên, nếu vết thương dễ bị nhiễm bẩn hoặc sợ bị cọ xát với quần áo thì cần phải băng lại.
DNVN - Tôi chưa từng nghĩ rằng hành động bỏ qua 18 cuộc gọi nhỡ của mẹ chồng lại đẩy cuộc đời tôi vào chuỗi bi kịch không thể cứu vãn. Giờ đây, tôi không chỉ ôm nỗi ân hận khôn nguôi mà còn đang đối diện với nguy cơ gia đình tan vỡ khi chồng một mực đòi ly hôn. Mọi lỗi lầm đều bắt nguồn từ chính tôi.
DNVN - “Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi” là một bức tranh sống động về cõi nhân sinh giữa đại dịch, một bản nhạc giao hưởng của tình người, tình đời với đầy đủ các cung bậc cảm xúc.
Đợi mãi không thấy vợ về, tôi bắt đầu sốt ruột, lo lắng và khi chuẩn bị đi tìm vợ thì có người báo tin cô ấy bị tai nạn rất nặng, đang trên đường đi cấp cứu.
Liệu anh có thể yêu thương cô như trước được hay không? Anh nghĩ cô còn quá non nớt nên mới hành xử như vậy. Thật sự trong lòng anh vẫn muốn cho cô một cơ hội.
Tôi vẫn nhớ như in ngày tôi vỡ ối sinh non. Vì chưa có sự chuẩn bị nên tất cả mọi thứ, chồng tôi đều phải đi mua theo chỉ định của bác sĩ. Bố mẹ hai bên ở xa, bản thân chúng tôi lại đinh ninh một tháng nữa mới sinh nên mới sắm vài đồ cơ bản.
Tôi nghe sự thật mà bủn rủn tay chân, nước mắt ào ào tuôn. Người chồng ngủ bên cạnh tôi mắc bệnh ung thư bao nay mà tôi không hề hay biết.
Tôi chết sững vì số tiền này. Anh chưa từng nói qua với tôi, tôi cũng không biết làm sao anh có được số tiền lớn thế này. Có lẽ anh có thu nhập thêm nhưng không để tôi biết, tự lập quỹ riêng giấu vợ. Trong lúc đau khổ vì chồng đang nguy kịch, tôi vẫn thấy chua chát tủi thân.
Anh nói dù ít ỏi nhưng là tất cả những gì anh có, mong tôi giúp anh giữ để dành cho con sau này học hành không thua thiệt ai.
Cầm kết quả xét nghiệm trên tay mà tôi đau đớn vô cùng, đứa trẻ này không phải là con của chồng tôi.
Tôi vẫn nhớ như in ngày tôi vỡ ối sinh non. Vì chưa có sự chuẩn bị nên tất cả mọi thứ, chồng tôi đều phải đi mua theo chỉ định của bác sĩ. Bố mẹ hai bên ở xa, bản thân chúng tôi lại đinh ninh một tháng nữa mới sinh nên mới sắm vài đồ cơ bản.
Rồi ba năm dài trôi qua, đã là cái giỗ thứ ba của Tuấn. Người ta thấy Hân bồng một đứa trẻ khoảng hai tuổi trên tay. Lại là những lời sỉ vả như hai năm về trước. Nhưng Hân không còn sợ sệt, e dè nữa, cô tự tin bước vào nhà chồng.
Đến năm thứ 4 thì tôi bắt đầu thấy mỏi mệt, không còn hy vọng sẽ có con. Chồng tôi cũng chán nản, anh thường xuyên ra ngoài ăn nhậu, không muốn về nhà gặp mặt vợ.
Bác sĩ muốn tôi và chồng đi xét nghiệm máu, biết đâu lại trùng nhóm máu với con. Lúc đó chồng tôi giật mình nghẹn giọng nói một câu khiến mẹ chồng tôi suýt ngất, còn tôi thì choáng váng.
DNVN - Sở Y tế TP Hồ Chí Minh mới đây đã tuyên dương bác sỹ Trần Thị Như Quỳnh, điều dưỡng Nguyễn Thị Ngân Chi cùng các nhân viên của Nhà thuốc và cơ sở Tiêm chủng FPT Long Châu đã kịp thời cấp cứu và cứu sống một phụ nữ bị sốc phản vệ.
End of content
Không có tin nào tiếp theo