Tìm kiếm: cơm-ở-cữ
Chị gái tôi lấy chồng nghèo. Hồi đó, bố mẹ tôi ngăn cấm, khuyên bảo nhiều lần nhưng vẫn không thể ngăn cản được chị ấy. Chị tôi còn khẳng định dù sống thiếu thốn vật chất nhưng tình cảm thì luôn đầy đủ, đó là hạnh phúc lớn nhất rồi. Giận con gái không nghe lời, ngày cưới, bố mẹ tôi chỉ gửi một lượng vàng chứ không đến dự.
Tôi không hiểu vợ mình nghĩ gì mà lại ăn uống kiểu đó. Nhìn mâm cơm ở cữ của cô ấy mà tôi giận run người.
Hôm vừa rồi tôi và mẹ sang thăm chị, ôm túi lớn túi nhỏ đồ ăn tiếp tế. Vậy mà lại phải xấu hổ quay về.
Tôi thương vợ bao nhiêu thì giận mình bấy nhiêu.
Dù gì thì cũng là chăm con gái ở cữ, sao mẹ tôi lại đối xử với chị ấy tồi tệ như thế chứ.
Nhìn người ta đăng những tấm ảnh mâm cơm ở cữ mà tôi thèm thuồng. Còn tôi, cứ nghĩ đến ăn là đã cảm thấy chán ngán.
Tôi không ngờ, mẹ vợ lại đối xử với con gái ruột của bà như thế?
Sáng vợ chồng tôi cãi nhau, trưa mẹ chồng đã đưa một thứ khiến tôi khóc nghẹn vì xót xa.
Tôi hỏi mẹ chồng sao lại có món ăn đắt đỏ như vậy. Bà tiết lộ một chuyện khiến tôi đau lòng.
Đọc bài viết: "Mới đẻ đã phải dậy nấu cơm, em ức chế đổ ụp bát canh và được mẹ chồng gọi xe đưa về nhà ngoại, lời bà nói sau đó khiến em phục sát đất" mà tôi thấy tương tự với hoàn cảnh của mình. Chỉ là giờ tôi cũng đang băn khoăn có nên nghe theo lời mẹ chồng hay không? Tôi viết ra đây, mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Dù hồi ở cữ được mẹ chồng chăm tận răng nhưng giờ con đã hơn 1 tuổi mà mẹ chồng vẫn ở lại mà không chịu về nhà với anh chị chồng khiến em rất khó chịu.
Em chồng lên chăm ở cữ được một tuần mà tôi chỉ muốn tống em về quê thôi.
Tôi biết mình sai rồi nhưng không biết nên làm gì để xin lỗi ông. Nhìn mâm cơm ở cữ mà bố chồng cất công nấu cho tôi, tôi càng ân hận hơn.
Tôi nhìn mẹ chồng chia mâm cơm ở cữ của mình thành hai phần đối ngược nhau mà rơi nước mắt vì thương bà.
Không phải tôi so bì gì với em chồng, nhưng nếu nói không buồn thì cũng không đúng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo