Tìm kiếm: gửi-tiền-về-cho-mẹ
DNVN - Sau ba năm kết hôn, anh Quang không ngờ rằng mình lại chứng kiến một sự thật đau lòng đến thế, sự bất công mà vợ mình phải chịu đựng trong suốt thời gian qua, đặc biệt là từ chính người mẹ thân yêu.
Nhắc đến chuyện đất cát bên nhà vợ là chồng tôi nổi khùng, tức giận không muốn mẹ vợ chia đất cho con trai.
Tôi bảo sẽ không làm xét nghiệm gì hết, xem ông ấy làm được gì. Mẹ bất ngờ cầu xin chúng tôi hãy về quê một chuyến làm xét nghiệm cho ông vừa lòng. Mẹ đã quá mệt mỏi với những lời xúc phạm lăng nhục của bố rồi.
Trong lúc tôi đau khổ nhất, mẹ chồng tôi đã mắng chồng tôi: "Mày ôm con đó còn nó thì ôm con mày".
Mỗi lần về quê chơi, hàng xóm ai cũng khen chị dâu rất hiếu thuận và chu đáo với mẹ chồng. Cả làng chẳng có người con dâu nào tốt như chị ấy.
"Cả nhà cô lừa đảo, định ăn không số tiền đó của tôi chứ gì, đừng hòng" - chồng Oanh quát. Nhưng anh vừa dứt lời thì nghe tiếng chuông cửa vang lên.
Khi chị dâu nói, anh trai tôi chỉ biết lặng lẽ ngồi bên cạnh, không dám hó hé điều gì.
Mẹ tôi tưởng con gái xấu hổ với cái chân của bà, nhưng rồi mẹ bật khóc khi biết lý do.
Nhìn vào trong gương thấy mặt mình mà tôi xấu hổ tột cùng và thầm trách người nhà anh ấy sao lại vô tình đến vậy.
Mỗi lần về quê chơi, hàng xóm ai cũng khen chị dâu rất hiếu thuận và chu đáo với mẹ chồng. Cả làng chẳng có người con dâu nào tốt như chị ấy.
Tay tôi run lên bần bật khi gặp người đàn ông mà bạn trai gọi là "cha dượng".
Cứ nghĩ con gái giỏi giang, lên thành phố có công ăn việc làm ổn định, lương cao. Không ngờ, để có được đồng tiền, con gái tôi phải đánh đổi nhiều thứ.
Người xưa có câu: “Cho vay gạo không cho vay củi, cho mượn áo chứ không cho mượn giày”.
Chỉ đến khi tay trắng ra khỏi nhà vợ, trở về nhà mình, người đàn ông mới biết 1 sự thật phũ phàng.
"Mẹ đừng lo, con đi làm có lương mà...", con gái tôi chưa nói hết câu thì hình như chồng nó gọi nên nó cuống lên bảo tôi khi khác nói chuyện sau.
End of content
Không có tin nào tiếp theo