Doanh nghiệp - Doanh nhân

Đinh Trọng Vỹ - Sự nghèo khó đã mang tôi đến với thành công

(DNVN) - Chịu cảnh côi cút ngay từ lúc lọt lòng nhưng cuộc đời không làm Đinh Trọng Vỹ ngã gục mà chính những khó khăn, mất mát đó đã rèn anh trở thành một doanh nhân thành đạt, một người khai sinh ra Hành trình kết nối yêu thương - Quỹ từ thiện lớn và uy tín nhất hiện nay.

Từ dân di cư, biết ít tiếng Anh đến CEO công ty chục tỷ USD / Bầu Đức đang làm ăn thế nào khi “đặt cược số phận” vào nông nghiệp?

Thành công, bản lĩnh có tấm lòng nhân ái là những gì mà mọi người đều biết khi nhắc đến ông Đinh Trọng Vỹ - Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị của bốn công ty : Công Ty Cổ Phần Xã Hội Hành Trình kết Nối Yêu Thương Việt Nam, Công Ty Cổ Phần Xã Hội Hành Trình kết Nối Yêu Thương Việt Nam 4.0,Công ty cổ phần Truyền thông Giải trí Alaska Media,Công ty Xuất Nhập Khẩu hóa mỹ phẩm Sinh Phát. Nhưng ít ai biết, quá khứ của anh là một chuỗi ngày khó khăn, khổ cực tận cùng.

Ông Đinh Trọng Vỹ: "Không có người nghèo tôi đã chết từ lâu - Họ là nguồn động lực để tôi phải sống và cống hiến"

Tuổi thơ khốn cùng

Sinh ra trong một gia đình nghèo ở miền quê xa xôi, ba mẹ chia tay mỗi người tìm cuộc sống riêng, bỏ lại đứa trẻ lớn lên cùng ông bà ngoại luôn có mong muốn được ngồi ăn 1 bữa cơm gia đình. Có lẽ sinh ra trong gia đình khó khăn, sớm chịu cảnh mồ côi nên ý thức của anh về hoàn cảnh gia đình cũng hình thành sớm hơn. Lúc còn bé anh theo người lớn đi cưa bom nhặt từng mảnh chai, thuốc nổ về bán để kiếm tiền đi học, dẫu biết là công việc nguy hiểm nhưng vì quá khó khăn khiến anh liều mình. "Đi đêm cũng có ngày gặp ma" trong một lần cưa thì trái bom phát nổ và may mắn thay khi đó anh được đi nghỉ giải lao sớm nên giữ được mạng sống nhưng để lại di chứng là 1 bên mắt bị lòa.

Tiếc tục vì cuộc sống mưu sinh, tuổi thơ của người sáng lập ra "Hành trình kết nối yêu thương" là gắn bó với đàn trâu, đàn vịt đến giữ trẻ và đi làm người giúp việc. Cuộc sống như rơi vào cảnh khốn cùng khi cậu bé nghèo Đinh Trọng Vỹ chỉ biết sống cho hôm nay mà không biết tương lai của mình sẽ đi về đâu khi mà cơm thì kiếm từng bữa, đồ thì chỉ có mỗi chiếc áo trắng được người ta cho để mặc qua ngày này tháng nọ. Sự thèm khát tình yêu thương cái tiếng gọi là cha là mẹ của anh ngày càng mãnh liệt khi nhìn thấy những đứa bạn đồng trang lứa được sống ấm no, được đi học, được chở che từ bậc sinh thành, cái thứ tưởng chừng đơn sơ đấy vốn dĩ đứa trẻ nào trên đời cũng đều phải có những sao đối với anh lại quá đỗi xa vời. Trong suy nghĩ non nớt của đứa trẻ thiếu thốn này bỗng chứa nhiều nỗi niềm "Cuộc sống này quá tàn nhẫn, liệu những sự mất mát này có ai hiểu, ai sẽ đồng cảm và ai sẽ che chở cho tôi".

Không có hạnh phúc trong việc sở hữu hay đón nhận, chỉ có hạnh phúc khi cho đi.

Có những ngày đã chết

Có lẽ ông trời đã nghe được lời thỉnh cầu của cậu bé luôn mong muốn có được cha được mẹ, khi vào một ngày của năm 1996 anh chính thức được ba mang về nuôi và sống chung với dì. Tưởng chừng tuổi thơ khổ cực sẽ chính thức khép lại, nhưng "Mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng" khi trong 1 lần anh bị người dì vu oan ăn cắp tiền, bất hạnh nối tiếp bất hạnh khi 1 đứa trẻ 15 tuổi thấp cổ bé họng không ai bênh vực, phải chịu đựng bao lời miệt thị, chì chiết, chửi rủa cay độc từ chính những người "Khát máu tanh lòng"

Ông Đinh Trọng Vỹ được Phó Chủ tịch nước bà Đặng Thị Ngọc Thịnh mời vào phủ để tri ân người có công đóng góp cho trẻ em nghèo VN

Đinh Trọng Vỹ ngày đấy thật sự đã chết sau lần uống thuốc trừ sâu tự tử và chuyện hy hữu đã xảy ra khi anh đã tỉnh dậy sau 3 ngày nằm trong chiếc quan tài. Ông trời lại một lần nữa muốn anh được sống để dày vò tấm thân bé nhỏ này hay chăng? Và câu chuyện lạ lùng tiếp theo sau khi anh tỉnh dậy thì ông nội đột ngột qua đời, chiếc quan tài vốn dĩ dành cho anh lại được sử dụng làm ma chay cho người ông quá cố. Điều đó khiến anh như trở thành một tội đồ, chàng trai năm ấy lại một lần nữa tiếp tục trốn chạy cái sự bất công của cái gọi là định mệnh trớ trêu.

Số phận lại tiếp tục trêu đùa

Gom hết tất cả những gì có được, Đinh Trọng Vỹ rời quê, rời những đau đớn, khó khăn, bất hạnh vào Sài Gòn lập nghiệp. Chân ướt chân ráo vào Sài thành cạm bẫy , xin vào làm công nhân tại một nhà máy trong suốt mấy tháng để kiếm được chút tiền ít ỏi nuôi sống bản thân nhưng sự thiếu may mắn cứ đeo đuổikhi bị những kẻ bất lương quỵt lương, chối từ những công sức, sự cố gắng của anh, cái gì đến cũng sẽ đến tiếp nối là những chuỗi ngày anh phải lang thang, ngủ ngoài đường vì không tiền đóng phòng trọ. Trải qua vài năm bươnchải nơi đất khách, dành dụm được một số vốn nho nhỏ chàng thanh niên quyết định đầu tư vào nhiều dự án đất lúc đangsốt giá, nhưng người tính không bằng trời tính khi anh bị mất trắng số tiền đầu tư vào nhiều dự án ma. Cuộc đời tiếp tục đẩy anh vào hố sâu tuyệt vọng, khi 5 lần 7 lượt cứ đùa cợt lên nỗi đau, phận đời bất hạnh.

Anh cùng Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân trao quà cho trẻ em nghèo học giỏi

Không còn gì để mất, đã quá quen với những cảnh khó khăn, vị chủ tịch lại tiếp tục chayỳđứng dậy chống lại nghịch cảnh - chấp nhận đối mặtđịnh mệnh- "Té ở đâu đứng dậy ở đấy". Tiếp tục xây dựng sự nghiệp trên những giọt mồ hôi, nước mắt và thành công ngày hôm nay là những gì bù đắp xứng đáng với anh.

Dùng quá khứ để làm động lực - Dùng yêu thương để trao đổi niềm hạnh phúc

HTKNYT được nhận bằng khen từÔng đào ngọc dung - Bộ trưởng Bộ Lao động Thương binh và Xã hội

Khi được hỏi, động lực ở đâu để Hành trình kết nối yêu thương được sinh ra,anh chia sẻ: "Quá khứ chính là thứ khiến tôi có động lực để giúp ai đó có hoàn cảnh như tôi đã từng. Cái lực ấy rất mạnh, đúng là chỉ mạnh khi tôi đã là nhân vật chính trải qua cuộc sống éo le . Nhưng mãi đến bây giờ tôi mới có thể đủ điều kiện giúp cho những người nghèo.Ngẫm lại, tự hỏi sao tôi lại có thể trải qua được biết bao khổ ải, mà thật sự nó chỉ là khổ ải khi tôi trải lòng về đời tôi với ai đó. Còn với chính mình, nó đã là quá quen. Làm gì còn sự bi đát nào khiến tôi gục ngã thêm trong đời"

"Khi một người chết đi, anh ta nắm trong tay chỉ những gì mình đã cho đi khi còn sống" - Châm ngôn sống của anh

Thành công là thế, nhưng chưa một lần cậu bé bất hạnh năm xưa lại "dám" quên đi cái quá khứcủa mình, vì sợ, sợ mình "Ngủ quên trên chiến thắng", sợ mình bỏ rơi những hoàn cảnh khó khăn, những đứa trẻ đang phải sống khốn khó, bị tướt mất tuổi thơ, mất các quyền sống cơ bản. Là chủ cả nhiều Công ty, nhưng vẫn ở nhà thuê là một điều khó tin nhưng đó là cuộc sống mà Đinh Trọng Vỹ lựa chọn. "Nhà cửa tôi bán hết để đi làm từ thiện, mỗi tháng tiền lợi nhuận từ các công ty tôi cũng mang đi làm từ thiện, đối với tôi chết là hết không mang theo được. Niềm vui của tôi bây giờ là nhìn thấy người khác cười, với tôi Cuộc sống tôi nghèo tôi chịu - Nhưng tôi không lợi dụng người nghèo - Cho được bao nhiêu thì cho - Nói được thì làm được" - Anh bộc bạch.

Hiện tại, ông Đinh Trọng Vỹ đang tiếp tục lấn sân sang cáclĩnhvực kinh doanh như Công nghệ 4.0,Thời trang, Mỹ phẩm, Spa, Trang sức Ngọc trai, Truyền thông báo chí, Tổ chức sự kiện, Xây dựng thương hiệu và Nhân hiệu. Tất cả với mong muốn kiếm thêm thật nhiều tiền để giúp đỡ các mảnh đời bất hạnh.

Yến Nhi
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm