Đời sống

"Kết đắng chát" khi đổi... chồng lấy nhà

Không biết trên đời có ai… đổi chồng lấy nhà chưa? Họ sẽ sống ra sao trong cái gọi là nhà ấy.

Vợ chết lặng trước "hợp đồng tình ái" 1 tỷ đồng giữa chồng và giúp việc / Chồng hả hê ly hôn đón bồ về sống, nhưng chưa đầy 1 năm anh ta đã chuốc trái đắng, xin tôi quay lại

Sáng Chủ nhật, chồng Oanh xách xe đi. Trưa, anh về cùng chị Hằng, sếp của anh. Oanh ngạc nhiên, không hiểu chị Hằng đến có việc gì. Vừa ngồi xuống ghế, Hằng nhìn ngó khắp nơi, nói: “Nhà cũ kỹ quá rồi ha em”.
Oanh bối rối: “Chủ trước ở cũng hai mươi năm, ba mẹ em mới mua lại, cũng còn ở được”. Hằng thản nhiên đi thẳng vào phòng ngủ, nhà bếp quan sát tỉ mỉ. Oanh líu ríu theo sau, bối rối không biết Hằng có ý gì.
Đổi... chồng lấy nhà và cái kết. Ảnh minh họa
Đổi... chồng lấy nhà và cái kết. Ảnh minh họa
Trở ra phòng khách, Hằng sà vào ngồi cạnh chồng Oanh, giọng nũng nịu: “Dũng nói đi”. Oanh giật thót, tự hỏi không biết có nghe nhầm không. Có mặt người lạ, Oanh còn chưa dám ngọt lịm với chồng kiểu đó. Chồng liếc Oanh, tay vặn xuôi vặn ngược, bối rối không thốt ra lời.
Hằng giải vây: “Thôi để chị nói. Chị và Dũng có tình cảm với nhau… Em bình tĩnh nào. Dũng sẽ không bỏ mẹ con em. Chỉ cần em chấp nhận mối quan hệ của tụi chị. Mỗi tuần, Dũng sẽ ở với chị năm ngày, hai ngày về với mẹ con em. Em không được ghen, không được làm khó Dũng…”.
Oanh gào lên: “Chị im đi. Chuyện động trời vậy cũng nghĩ ra được à? Chị hơn anh Dũng mười mấy tuổi, định dụ ảnh sao?”. Hằng vắt chéo chân, ngó Oanh bằng ánh mắt chế nhạo: “Tình yêu không nói chuyện tuổi tác. Em quê một cục, hèn chi Dũng chán”.
Đầu óc Oanh xoay mòng mòng nhưng cố trấn tĩnh, không thèm đôi co với Hằng. Oanh quát chồng: “Anh nói gì đi!”. Quát xong, Oanh mới kịp nghĩ nãy giờ Dũng yên lặng, họ lại cùng về với nhau, nghĩa là… xong phim rồi, còn hỏi gì nữa.
Hằng gằn giọng: “Em đừng làm khó Dũng. Tụi chị bàn bạc xong rồi. Em chẳng mất gì, ngược lại, chị sẽ xây lại căn nhà này khang trang. Mỗi tháng, mẹ con em sẽ có số tiền đủ chi dùng. Giờ kiếm tiền đâu có dễ. Em ngồi không cũng được đống tiền. Vụ giao dịch này là chị lỗ vốn. Em nên nhớ, chị là dân làm ăn, đâu có dễ mất tiền khơi khơi, cũng tại chị yêu Dũng.
Tùy em thôi. Không có Dũng, chị còn khối người đẹp trai khác”. Câu cuối cùng, như đánh vào tử huyệt của chồng Oanh. Dũng liếc Oanh bằng ánh mắt đầy ngụ ý. Ánh mắt của Dũng khác nào lời tuyên án tử cho mối quan hệ vợ chồng bấy lâu.
Oanh đau buốt tâm can, cảm giác hụt hơi như người sắp chết. Oanh thều thào: “Hai người ra khỏi nhà tôi. Tôi ghê tởm các người”. Hằng bật dậy, kéo Dũng đứng lên, bình thản nói: “Em nghĩ kỹ rồi hãy trả lời chị. Đừng hấp tấp rồi hối hận. Sức vợ chồng em cày bừa hai mươi năm cất cái nhà nổi không? Nuôi hai đứa nhỏ vào đại học nổi không?”.
Oanh lịm đi không biết bao lâu. Từng lời Hằng nói như nhát búa nện vào đầu, đau tới từng thớ thịt. Nhớ mấy tháng trước, Hằng còn điện cho Oanh, nói chồng Oanh qua lại với cô thư ký ở công ty đối tác. Oanh hẹn cô kia ra gặp mặt, có cả Hằng đi cùng.
Bữa đó, Hằng còn lớn tiếng hơn cả Oanh, mạt sát cô kia đủ điều. Giờ Oanh mới hiểu, chắc lúc đó họ đã dính nhau nên Hằng mới ghen ngược, mượn tay Oanh để tiêu diệt tình địch. Thì ra người ta điều khiển Oanh như con rối.
Mới tuần trước, Oanh cùng chồng đi đám cưới đồng nghiệp. Bữa đó Hằng diện chiếc đầm ren trắng, y hệt cô dâu. Vừa nhìn thấy Dũng, Hằng kéo ngay Dũng lên sân khấu chụp hình. Hết kề vai tới bá cổ, hôn gió… Khách khứa cười nụ: “Sếp Hằng tưởng bữa nay đám cưới sếp”. Oanh xấu hổ không dám nhìn lâu.
Hằng còn kéo Dũng đi từng bàn cụng ly với khách, thản nhiên nói với Oanh: “Cho chị mượn chồng em chút nha”. Oanh gờn gợn với ý nghĩ đen tối. Nhưng nhìn kỹ, Hằng đã lớn tuổi. Mặt bơm độn, kéo căng y hệt tượng sáp. Chồng Oanh đẹp trai, kỹ tính lẽ nào có sở thích tầm thường vậy?
Giờ nghĩ lại, Oanh mới biết mình ngốc. “Tắt đèn thì nhà ngói như nhà tranh”, ông bà nói vậy rồi. Tiền có thể lấp đầy những chỗ khuyết. Lẽ ra Oanh phải nhận ra điều khác thường từ lúc chồng mang tiền về nhiều hơn, đổi xe mới, còn tính chuyện xây nhà. Oanh cứ nghĩ chồng làm tốt nên được tăng lương, ai ngờ…
Gần nửa đêm, Dũng nhắn: “Anh thề sẽ không bỏ mẹ con em. Chúng ta sẽ có nhà, có tiền cho hai đứa nhỏ ăn học. Em nghĩ kỹ đi”. Oanh quyết liệt: “Anh đi luôn đi”. Chồng lại nhắn: “Anh vì cả nhà mình mới chịu hy sinh. Em đúng là không biết nhìn xa trông rộng”.
Oanh đau xót tự hỏi, không biết trên đời có ai… đổi chồng lấy nhà chưa? Họ sẽ sống ra sao trong cái gọi là nhà ấy, các con sẽ học được gì bằng những đồng tiền đổi chác ấy? Oanh thừa biết và có sẵn câu trả lời.
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm