Đời sống

5 năm không có con, tôi có nên giải thoát khỏi cuộc hôn nhân của mình?

Vợ chồng tôi kết hôn được 5 năm, nhưng suốt 5 năm mỏi mòn chờ đợi và hy vọng, đứa con thân yêu vẫn không đến với chúng tôi.

Đêm tân hôn, sau khi đánh thuốc mê vợ, tôi đau đớn mở cửa cho gã đàn ông ấy bước vào / Chê bai anh nghèo hèn, tôi quyết chí lấy bằng được trai giàu, đến ngày cưới mới ngã ngửa khi thấy anh bước vào

Tôi và chồng là bạn học. Năm 2017, chúng tôi về chung một nhà sau 6 năm tìm hiểu. Chồng tôi luôn yêu thương, quan tâm tôi hết mực dù chẳng phải hành động lãng mạn hay quà cao sang gì nhưng thứ tình cảm chân thành anh trao từ yêu đến 1 năm đầu sau cưới, tôi vẫn luôn đinh ninh mình đã lựa chọn đúng.

Nhưng đời đâu cho ai được hạnh phúc trọn vẹn! Tôi hiểu điều đó nhưng không cách nào thoát ra được nỗi đau này. Một năm sau cưới, tôi mãi chưa đậu thai, bố mẹ chồng sốt ruột nhắc khéo nhiều lần, riêng anh vẫn động viên: “Con cái là lộc trời cho, em cứ bình tĩnh không phải vội”, vợ chồng cùng nhau cố gắng vượt qua.

Dẫu anh quan tâm, yêu thương, chăm lo từng ly từng tí, luôn cười nói động viên nhưng tôi biết, anh cũng buồn và ham có con để bế bồng như các anh các chị.

Ảnh minh hoạ

Ảnh minh hoạ

2 năm, 3 năm, 4 năm trôi qua bây giờ đã gần 5 năm trời tôi và anh chạy vạy khắp nơi, ai chỉ đâu đi đó, ai mách gì làm đấy đủ loại thuốc đông - tây - nam - bắc điều thử qua nhưng toàn nhận lại kết quả bằng 0.

Sự kiên nhẫn của anh cũng có hạn, trước đây thường xuyên động viên nhưng giờ tần số cũng ít dần. Bây giờ, những lúc tôi buồn, khóc thì anh lại tỏ vẻ bực bội khó chịu. Do đó, tôi chỉ biết khóc một mình, con tim càng quặn thắt càng đau hơn!

 

Tết năm nay anh còn chẳng dành thời gian hỏi han tôi, cùng tôi sắm sửa đồ đạc, làm cỗ. Từ mùng 1 đến mùng 6, anh và anh em chồng tụ tập bỏ tôi thui thủi một mình.

Đỉnh điểm hôm qua, chồng uống say sau đó về gây gổ với tôi, nói tôi không biết đẻ, nhìn người ta Tết nhất con cháu đầy nhà cười nói vui đùa mà thèm.

Anh mong ngóng có con bồng con bế chẳng lẽ tôi lại không? Không dưới một lần tôi nghĩ đến cái chết. Tôi thấy mình vô dụng quá, là phụ nữ đến việc đẻ con cũng không thể làm được.

 

Tôi là con một, ba mẹ thì già cả rồi mà mãi vẫn không được ẵm bồng cháu. Còn bên chồng, anh chị ai cũng có con, chỉ có chồng tôi là chưa. Tôi mệt mỏi quá rồi, giờ tôi không biết làm sao, có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa không?

Nhiều lúc tôi tự hỏi, liệu có nên tiếp tục chịu đựng hay giải thoát cho cuộc hôn nhân này để anh tìm người mới, anh được làm cha như bao người đàn ông khác? Rất mong chuyên gia và các bạn cho tôi lời khuyên!

* Câu chuyện trên đã được biên tập lại theo tâm sự được gửi đến Hộp thư gỡ rối Tuệ An.

 

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm