Bị chồng đánh tím mặt, mẹ chồng nhìn thấy lại quắc mắt mắng tôi nhưng câu nói của bà khiến gã vũ phu cứng họng
Nhà tôi thách cưới 100 triệu mà mẹ chồng vẫn vui vẻ đồng ý, song giữa đám tiệc bà lại "trả đũa" thâm sâu khiến tôi tái mặt / Biết tôi không thể đẻ thường mà phải chuyển sang mổ, chồng liền gửi một tin nhắn khiến tôi bật khóc
Mẹ chồng chưa bao giờ thích tôi. Ngay từ lần đầu về ra mắt, bà nhìn tôi từ trên xuống dưới 1 lượt xem chép miệng bảo:
Sao mà co ro, cúm rúm thế? Ai ăn thịt đâu mà cháu sợ?
Tôi có chút run run đáp lại thì bà vẫn tỏ ra không ưng. Chốt lại 1 câu:
Thôi ngồi chơi đi. Khiếp, con gái mà cứ ấp a ấp úng, nói năng lí nhí trong mồm thế không ổn đâu. Hiền quá hóa ngu, rồi chồng nó lại trèo đầu cưỡi cổ.
Choáng váng với thái độ của mẹ chồng tương lai, nhưng may mắn có Xuân đỡ lời. Anh giải thích mẹ mình bán hàng ngoài chợ nên có hơi thẳng tính, ăn nói cộc cằn nhưng là người tốt. Bà chơi đẹp, tử tế, hàng xóm xung quanh ai cũng yêu mến, tôn trọng.
Tôi chẳng biết bà tử tế như thế nào, nhưng chỉ thái độ ấy ngay lần đầu tiên đủ khiến tôi sợ mất mật. Và tận khi về làm dâu, cứ nhìn thấy mẹ chồng tôi lại... rón rén.
Bà cho hai chúng tôi căn nhà cấp 4 nho nhỏ rồi tuyên bố luôn:
Nhà này tuy một mẹ - một con nhưng mẹ không thích sống chung với con dâu. Bao năm qua làm cũng chỉ cố mua mảnh đất nhỏ cho thằng Xuân lấy vợ. Đất mặt phố cũng ngót nghét tiền tỷ rồi, mẹ cho thế không hề ít. Giờ hai đứa bảo ban nhau làm ăn mà tự xây cái nhà.
Tôi vâng vâng dạ dạ vì lần đầu thấy thích tính cách của bà. Còn Xuân thì có vẻ biết trước rồi, tỏ ra không cảm xúc.
Suốt hơn 1 năm làm dâu, tôi đúng là không gặp rắc rối gì với mẹ chồng nhiều. Tính cách bà vẫn vậy, thi thoảng tạt qua xem vợ chồng tôi ăn ở thế nào. Nhìn tôi làm gì chậm chạp, không vừa ý, hoặc quá ủy mị, dựa dẫm vào chồng bà cũng mắng. Nhưng được cái, mẹ chồng mắng để đó chứ không bao giờ kiểu thù dai nhớ lâu.
Song, tôi lại khổ vì Xuân càng lúc càng coi thường vợ, lười biếng, phó mặc mọi chuyện cho tôi. Và tôi thấy lời mẹ chồng nói khi xưa càng lúc càng ứng nghiệm: Mình cứ hiền mãi thì chồng trèo lên đầu lên cổ mình!
Xuân không đưa tiền cho tôi, anh rất hay đem đi chơi cá cược, rồi nhậu nhẹt. Hôm nào thắng thì còn mua đồ ăn ngon, chứ thua thì về kiểu gì cũng chì chiết, đay nghiến tôi. Vợ bầu bí là thế nhưng Xuân chưa hộ được bữa cơm nào, quần áo tôi giặt, thậm chí chỗ phơi ở cao phải bắc ghế thì Xuân cũng kệ vợ.
Đáng sợ hơn, mỗi khi anh đi nhậu say về thì còn thượng cẳng chân hạ cẳng tay nữa. Tôi chỉ cần làm trái ý chồng 1 chút thôi là ăn vả như chơi. Ví dụ, anh về tôi không chạy ra tháo giày bị ăn mắng, pha nước cam quá chua bị Xuân đập vỡ cốc, lấy khăn đắp lên trán quá lạnh bị Xuân tát... Tôi thành ra sợ chính chồng mình.
Mẹ chồng biết chuyện, bà chỉ bảo:
Chồng con thành ra ngày hôm nay do chính con mà ra!
Tôi không hiểu, cố cãi nhưng mẹ chồng vẫn lắc đầu:
Con còn cứ nhân nhượng nó như thế, nó còn tệ hơn nữa. Đây chưa phải tệ nhất đâu!
Một tối nọ, Xuân bảo đi đá bóng. Tôi không muốn, vì biết kiểu gì anh đá bóng xong cũng đi nhậu. Mà nhậu thì lại say, say rồi về đánh vợ. Nhưng anh hứa hẹn các kiểu, tôi đành miễn cưỡng ậm ừ. Nói thế, chứ thực ra Xuân đâu có quan tâm sự đồng ý của tôi. Chẳng qua đang lúc bình thường, tình cảm vợ chồng có đi lên đôi chút thì anh "làm màu" vậy thôi!
Đúng như dự đoán, tối đó hai chúng tôi lại to tiếng. Xuân quát tôi um lên, hàng xóm ai cũng quen nên mặc kệ. Tôi không nhớ chính xác tình huống lúc đó là thế nào, nhưng tôi rót nước nóng cho Xuân ngâm chân có hơi nóng. Anh đá bay chậu nước, rồi đạp cả tôi ngã ra. Vợ bụng bầu 7 tháng mà Xuân cũng chẳng nhẹ tay, anh tát tôi 2-3 cái liền, vùng mắt tím lại, vùng miệng thì rỉ máu.
Mọi thứ diễn biến quá nhanh, tôi chỉ biết ngồi co ro một góc gục mặt xuống để tránh những cái tát, những cái đấm từ Xuân.
Đúng lúc ấy, cửa nhà bật mở. Mẹ chồng tôi xông vào, nhưng bà không can ngăn, chỉ nhìn tôi rồi mắng:
Còn ngồi đó mà khóc? Không biết phản kháng lại à?
Xuân đơ ra nhìn bà, nắm đấm giơ lên không trung rồi lại hạ xuống. May mắn anh còn biết sợ mẹ. Rồi mẹ chồng lại kéo tôi dậy, mắng tiếp:
Con là con người hay bịch bông? Để cho nó đánh mà cứ im im chịu trận à? Không biết dùng gậy mà táng cho nó vài cái thì liệu mà chạy đi chứ! Hàng xóm, mẹ chồng ở kế bên để làm gì? Con bị nó đánh tới mụ mị đầu óc rồi à?
Nghe những lời mẹ chồng mắng mà đầy sự quan tâm, tôi chỉ biết òa khóc. Rồi bà chỉ tay vào mặt Xuân, giảm tông giọng, nói nhẹ:
Anh làm trẻ mồ côi bố chưa thấy khổ hay sao? Còn định để con cái mình cũng thiếu thốn tình thương thế à? Anh biết thừa khi xưa bố anh cũng rượu chè, đánh vợ đánh con mà gia đình tan nát. Anh nói với mẹ thế nào? Mà giờ anh lại đi vào vết xe đổ?
Giờ tôi đưa vợ anh về bên nhà, cho tới khi anh tự thay đổi thì mới được đón nó về. Mẹ cần bảo vệ cháu nội của mình.
Nói rồi, bà dắt tôi đi. Còn Xuân ở phía sau có vẻ tỉnh táo hơn, anh rối rít xin lỗi. Nhưng mẹ chồng không nghe, bà khăng khăng nói phải chờ Xuân hành động mới tin.
Những ngày sau đó, mẹ chồng chăm lo cho tôi. Tưởng bà sẽ hàn gắn giúp 2 đứa, khuyên giải Xuân, nhưng bà lại không ngừng gieo vào đầu tôi việc không hợp thì ly hôn.
Sống được thì sống không thì ly hôn. Chị dại vừa thôi. Hiền quá rồi chỉ có thiệt thân, khổ cả con mình.
Tôi không biết là mẹ chồng ghét mình nên muốn tống cổ khỏi gia đình, hay bà thật lòng nghĩ cho tôi nữa. Tôi khó xử lắm, nhưng trước mắt chỉ mong bà sẽ tác động để chồng tôi thay đổi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Bị thách cưới căn chung cư, mẹ chồng tương lai "gật đầu nhẹ", nhưng ngày mang sổ đỏ tới, bất ngờ cú chốt gây sốc!
Tử vi ngày 23/12/2024 của 12 con giáp: Tuổi Tý tài lộc dồi dào, tuổi Thân đối diện thử thách lớn
Bí mật động trời sau vẻ tử tế của mẹ chồng: Nàng dâu sốc ngã quỵ khi sự thật phơi bày
Bán sạch của vàng cưới để lo viện phí cho bố chồng nhưng bố chỉ di chúc cho 35 triệu. Ngày ra ngân hàng, nghe đọc số tiền thực nhận mà tôi run rẩy
Chăm sóc mẹ chồng suốt 13 năm nhưng không có tên trong di chúc: Sau khi bà mất 5 ngày, tôi được yêu cầu đến ngân hàng
Nam du học sinh từ chối ở nhà trọ, sẵn sàng bay quãng đường 9000km về nhà với chi phí 38 triệu/tuần