Bị đuổi khỏi nhà vì không biết đẻ, 3 năm sau nhìn đứa trẻ tôi dắt về, mẹ chồng khóc ngất
Bị ép về nhà bố mẹ chồng ở cữ, tôi nói một câu khiến chồng vội “quay xe” / Chị gái tôi mang bầu 5 tháng dọa sảy phải nhập viện mà anh rể cằn nhằn: Chưa đẻ đã tốn kém!
Số tôi hẩm hiu, năm 29 tuổi mới kết hôn. Đã vậy cưới 3 năm mang bầu 4 lần sảy cả 4 khiến mẹ chồng ghét bỏ, khoác luôn cho cái tội vô phúc, báo hại nhà chồng. Thi thoảng bà lại gọi con trai ra đay nghiến trước mặt vợ:
“Mẹ đã can mà không nghe. Bảo đừng rước của ấy về, không chứng nọ thì cũng tội kia. Giờ mở mắt ra chưa hả con?”.
Tôi đi khám nhiều lần, kết quả cho thấy nội tiết kém, nội mạc tử cung quá mỏng nên mang thai khó giữ. Đau đớn hơn cả, bước sang năm thứ 5 sau cưới, chồng tôi bị đột quỵ mất ngay trong đêm. Trong khi tôi đau đớn vật vã lo hậu sự thì mẹ anh lại quay ra đổ tội cho dâu:
“Cô thấy chưa, tôi nói có sai đâu. Con tôi vô phúc lấy phảivợ có tướng sát phu nên mới non số ngắn đời thế này”.
Cưới 3 năm mang bầu 4 lần sảy cả 4 khiến mẹ chồng ghét bỏ. (Ảnh minh họa)
Đợi tròn 49 ngày, mẹ chồng tôi mời thầy về làm lễ đưa con trai lên chùa rồi họp gia đình tuyên bố:
“Ngay từ đầu tôi đã không đồng ý cho cô lấy con tôi. Vì nó muốn mà tôi phải chịu. Đã thế cô còn không biết đẻ, để con tôi chết mà không được làm cha hỏi làm sao dưới suối vàng có thể nhắm mặt được. Vậy thì chẳng còn lý do gì mà tôi cho cô ở nhà tôi”.
Nói thật, cách hành xử cạn tình của mẹ chồng khi ấy làm tôi uất nghẹn vô cùng. Tuy nhà tôi đang ở được xây trên đất của bà thật nhưng căn nhà 5 tầng là mồ hôi nước mắt của chính tôi chung tay với chồng mới có. Vậy mà con trai bà mất, bà liền quênhết công sức của con dâu.
Có điều nỗi đau mất chồng khiến tôi muốn buông bỏ hết, không muốn đôi co với bà, tôi chấp nhận rời khỏi nhà chồng với 2 bàn tay trắng.
3 năm sau, mọi việc lắng xuống, cuộc sống của tôi đã ổn định trở lại. Hôm tròn 3 năm ngày giỗ của chồng, tôi quyết định đến nhà thắp hương cho anh. Mặc dù biết rằng mẹ chồng sẽ chẳng chào đón mình nhưng tôi vẫn tới.
Đúng như những gì tôi đoán trước, vừa thấy tôi bước vào cửa, mẹ chồng đã tối mặt chỉ tay:
“Chị còn quay lại đây làm gì. Con tôi mất 3 năm rồi chị vẫn không để nó yên nghỉ sao. Nếu không phải vì lấy chị, con tôi không đoản mệnh, nhà tôi không rơi vào cảnh tuyệt tử tuyệt tôn thế này”.
Tôi mỉm cười cúi xuống bế đứa trẻ đang đứng nép sau chân mình tiến về phía bà bảo:
“Ai nói với mẹ chồng con không có con. Đứa trẻ này chính là con của chồng con đó”.
Ánh mắt bà lập tức hướng về phía đứa trẻ để rồi tái mặt đi khi nhận thấy thằng bé quá giống con trai đã khuất của mình. Không chỉ bà ngạc nhiên mà tất cả anh em nhà chồng tôi cũng không khỏi sững sờ.
Thực ra trước khi lấy tôi, chồng tôi từng có con riêng với người yêu cũ. Đó chỉ là một sự cố ngoài ý muốn nhưng cô gái ấy muốn giữ đứa trẻ, bất chấp việc chồng tôi không lấy cô ấy. Nhưng khi cô ấy sinh thằng bé ra, anh vẫn có trách nhiệm chu cấp tiền nuôi dưỡng cho tới khi nó trưởng thành. Chuyện ấy chỉ riêng tôi biết và tôi chấp nhận thi thoảng vẫn cùng anh tới thăm nom thằng bé. Bố mẹ anh hoàn toàn không biết về sự tồn tại của đứa trẻ. Anh nói sẽ đợi thời điểm thích hợp mới nói cho gia đình biết và đưa con riêng về nhận tổ quy tông.
Thi thoảng tôi vẫn cùng chồng đi thăm con riêng anh. (Ảnh minh họa)
Buồn rằng chồng tôi mất được một thời gian ngắn thì cô gái kia cũng mắc trọng bệnh. Cô ấy vốn lớn lên ở cô nhi viện không có người thân nên trước khi mất đã giao đứa trẻ cho tôi nuôi, muốn tôi thay cô ấy làm mẹ đứa trẻ.
Biết hết mọi chuyện, mẹ chồng tôi nước mắt giàn giụa vội vàng xuống nước với con dâu. Bà bảo:
“Vậy là bao năm qua, mẹ vẫn luôn đổ tiếng xấu cho con trong khi con mới chính là ân nhân của gia đình này.Mẹ xin lỗi và cũng thay mặt chồng con dưới suối vàng cảm ơn con rất nhiều vì con đã thay chồng, thay gia đình nhà chồng chăm sóc, nuôi dưỡng giọt máu duy nhất của nhà mẹ.
Cũng bởi thằng bé đã quen được con chăm sóc nên mẹ nhờ con chăm thằng bé thay bố mẹ… Nhà này mẹ sẽ sang tên sổ đỏ cho con. Con cứ yên tâm đừng suy nghĩ gì cả”.
Mẹ chồng tôi cứ ôm lấy tôi và đứa bé khóc ngất vì vui sướng. Vậy là từ ấy tôi sống và chăm sóc con riêng của chồng trong nhà của tôi với anh. Mẹ chồng hết mực thương yêu, quan tâm lo cho tôi nhiều chứ không lạnh nhạt, bắt bẻ như trước. Bà còn nhỏ to bảo tôi, nếu muốn có thêm đứa con riêng để nương tựa về già thì đi chữa niêm mạc tử cung mỏng để mang thai. Tôi nghe mà đắn đo quá!
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
'Lỗ tròn nhỏ' ở cuối chiếc bấm móng tay ẩn chứa một chức năng, thật tiếc nếu không sử dụng
Tử vi tuổi Hợi tháng 11/2024: Khai phá tiềm năng và đối mặt thách thức
Tử vi tuổi Tuất tháng 11/2024: Thử thách chồng chất, cần bản lĩnh vững vàng
Người xưa căn dặn: 'Người quá tốt bụng thì phước ít hơn', một khi bạn hiểu được những quy luật trời ban này, phúc lành sẽ tự đến trước cửa nhà bạn
Người xưa có câu: 'Nam không nên lấy Tứ Bạch, nữ không nên lấy Tam Hoa', câu này có ý nghĩa gì? Hiện tại còn áp dụng được không?
Người xưa có câu: 'Đám cưới không tặng ô, đám tang không đưa tiền phúng sau', là vì sao?