Vợ chồng tôi mới cưới được hơn 1 năm. Tôi và anh quen nhau khi cùng tham dự tiệc sinh nhật của một người bạn. Chẳng ai có thể nghĩ rằng, hai con người tưởng chừng thuộc hai thế giới ấy lại có thể đến được với nhau.
Anh là công tử con nhà giàu, theo như lời nhận xét của đám bạn tôi là đào hoa và rất biết chơi. Bố mẹ anh là những người giàu có tiếng trong thành phố của chúng tôi. Từ khi chưa kết hôn, anh đã được sống riêng tại một căn biệt thự lớn khá gần trung tâm thành phố.
Tôi thì không giống với những cô gái vẫn bu đầy quanh anh. Họ xinh xắn, nóng bỏng và quyến rũ với những bộ cánh ôm sát người ngắn cũn cỡn, còn tôi chỉ là một cô nhân viên văn phòng với ngoại hình dễ nhìn, không hơn, không kém.
Sau lần gặp tại buổi tiệc sinh nhật đó, chúng tôi có vô tình gặp nhau thêm vài lần nữa trong những lần đi chơi chung cùng hội bạn. Tôi cũng rất bất ngờ khi nhận được tin nhắn từ anh. Anh nói đã xin số điện thoại của tôi qua một người bạn và anh muốn được gặp tôi nhiều hơn.
Quả là những gì đám bạn tôi đồn về anh chẳng ngoa. Không chỉ sở hữu ngoại hình “đốn tim” phái nữ, anh còn rất biết quan tâm, chiều chuộng bạn gái. Ban đầu tôi cũng rất phân vân trước tình cảm của anh vì tôi muốn một lựa chọn an toàn. Tôi không muốn đặt tình cảm vào canh bạc liều này.
Thế nhưng trái tim chẳng thể làm theo những gì lý trí muốn. Tôi cũng chẳng ngờ anh lại kiên trì với tôi như vậy. Lũ bạn tôi ai cũng nói rằng, bạn gái của anh nhiều vô kể, nhưng ai lâu nhất cũng chỉ dăm ba tháng là anh chán thôi.
Cuối cùng, lý trí của tôi đã bị lấn át bởi trái tim đang rung động mãnh liệt. Tôi nhận lời yêu anh và quyết đặt trọn cuộc đời này vào tay người đàn ông ấy. Tôi tin tình cảm của anh dành cho mình là thật lòng. Nếu không, những ngày tháng rong ruổi kiên trì theo đuổi tôi cho bằng được kia là gì? Tôi biết anh đâu rảnh và đâu cần phải tốn sức như vậy để có một người bạn gái.
Chúng tôi yêu nhau được một năm thì quyết định tiến tới hôn nhân vì tôi đã mang trong mình giọt máu của anh. Bạn bè vừa chúc mừng, vừa khuyên tôi phải thật để ý giữ chồng vì anh còn trẻ, nhà có điều kiện lại đẹp trai. Đúng là, mẫu người đàn ông hoàn hảo như vậy chỉ nên để ngắm chứ lấy làm chồng là quá mạo hiểm.
Cuộc sống vợ chồng của chúng tôi màu hồng hơn những gì tôi từng tưởng tượng. Cưới nhau xong tôi theo anh về căn biệt thự ở, bố mẹ chồng tôi cũng hay ra nước ngoài để tiện chuyện làm ăn nên những chuyện va chạm mẹ chồng nàng dâu hầu như không có.
Tuy là công tử con nhà giàu nhưng tôi rất cảm động trước những điều anh làm cho tôi. Gần 30 năm trên đời, tôi biết anh chưa từng phải động vào việc nhà nhưng khi lấy nhau về, biết tôi bầu bí mệt anh cũng cố làm chút việc nhà cho tôi. Tuy không nhiều nhặn gì so với người khác, nhưng với một thiếu gia vốn ăn sung mặc sướng như anh, tôi biết điều đó không hề đơn giản.
Có lần tôi hỏi anh vì sao ngày đó lại ấn tượng với tôi, một con bé quá sức nhạt nhòa so với đám con gái vẫn bám lẽo đẽo theo anh. Anh nói có một lần anh nói chuyện với cả đám bạn về việc bị đau dạ dày. Chẳng ngờ mấy hôm sau khi cả lũ đi ăn, nhà hàng làm nhầm một bát đầy ớt cho anh, tôi là người đã đổi cho anh bát mì đỏ lòm đó với nụ cười rất hồn nhiên.
Trời! Tính tôi khá thoải mái nên lần đó nhớ ra anh mới bị tái phát dạ dày, tôi lại thích ăn cay nên thấy nhà hàng làm nhầm liền đổi luôn tô cho anh để khỏi phiền họ làm lại. Tôi cũng không ngờ hành động vô tư đó của mình lại gây ấn tượng mạnh với anh.
Anh nói đã quen nhiều bạn gái song những gì họ cần ở anh chỉ là tiền và sự hào nhoáng. Đã lâu rồi anh không cảm thấy sự quan tâm gần gũi mà giản dị đến vậy.
Cuộc sống vợ chồng son của chúng tôi cứ thế trôi qua một cách êm đềm. Sang đến khoảng tháng thứ 6 của thai kỳ, tôi bị động thai và được bác sĩ khuyên nên hạn chế đi lại và kiêng “chuyện ấy”. Biết chồng còn trẻ lại có nhu cầu cao nhưng để đảm bảo sự an toàn cho con, tôi vẫn quyết kiêng cho triệt để.
Hồi đấy người tôi hay mệt mỏi và vô cùng khó ngủ. Nếu như trước đây chỉ cần đặt lưng là tôi có thể làm một giấc tới sáng thì giờ phải trằn trọc mãi tôi mới có thể vào giấc. Khi tôi than phiền điều này với chồng, anh đã mua sữa về và mỗi tối đều pha cho tôi một cốc trước khi đi ngủ.
Cũng may nhờ có cốc sữa nóng mỗi tối của chồng, tôi ngủ ngon hơn hẳn. Vợ chồng phải kiêng chuyện đó hoàn toàn mà anh vẫn thông cảm và hiểu cho tôi, thậm chí còn chăm sóc vợ bầu vô cùng chu đáo, trong thâm tâm tôi cảm động lắm.
Cho tới một ngày, chẳng hiểu sao uống sữa xong đêm đó tôi bị đau bụng đi ngoài. Dù mắt cứ díp lại nhưng tôi vẫn phải chạy vội vào nhà vệ sinh. Bấy giờ tôi mới phát hiện chồng mình không nằm trên giường. Đi xuống nhà tôi mới thấy, ô tô cũng không ở trong gara. Vậy là chồng tôi đi đâu vào lúc khuya khoắt thế này?
Hôm sau tôi tranh thủ lúc anh không để ý đổ cốc sữa đi. Tôi muốn biết chính xác, đêm qua anh đi đâu. Tôi vẫn lên giường và giả vờ ngủ ngon lành như mọi hôm. Tới đêm, tôi thấy chồng dậy đắp lại chăn cho tôi rồi thay quần áo đánh xe ra ngoài. Tôi bàng hoàng khi nhìn thấy phía ngoài cổng, hai cô gái với những bộ váy cũn cỡn đã đứng chờ sẵn anh.
Vậy là mỗi đêm, khi tôi đi ngủ anh đều ra ngoài đi chơi đêm với lũ con gái kia sao? Có phải vì vợ chồng “ăn mặn ngủ chay” nên anh không thể chịu được mà đi giải tỏa sinh lý không. Tôi hoang mang quá, chẳng lẽ chuyện ấy quan trọng đến thế sao.