Đời sống

Bị người yêu bỏ vì nghèo, ngày tôi áo gấm về làng, em hớn hở dắt đứa trẻ chạy đến và đưa tôi một nhúm tóc khiến tôi bàng hoàng

Tôi cố tỏ ra bình tĩnh. Nhưng trong lòng thì nóng như lửa đốt khi cầm túi nilon có tóc trên tay.

Tết về nhà người yêu ra mắt, tôi choáng váng thở không ra hơi khi vừa nhìn thấy mặt mẹ chồng tương lai / Đến dự sinh nhật mẹ người yêu, em tặng một món quà đặc biệt nhưng vừa mở ra thì bác lấy tay che mặt còn em chỉ ước mình có thể tàng hình

Tôi không biết bây giờ mình nên làm một người đàn ông có trách nhiệm hay lờ đi và thoái thác tất cả đây. 5 năm trước, tôi là một sinh viên xây dựng vừa tốt nghiệp. Lúc ấy tôi đang yêu một cô gái tên Hiền.

Chúng tôi đã có 3 năm ở bên nhau, thậm chí có một khoảng thời gian, tôi và Hiền còn dọn về ở chung. Ngày đó tôi khó khăn thiếu thốn nhưng trong lòng vẫn luôn hy vọng sau này có thể kiếm được nhiều tiền để cải thiện cuộc sống cho Hiền. Tôi lăn ra làm, đi khắp các công trình dù vùng núi sâu xa hay miền biển nắng gió.

Nhưng cuộc đời không như mơ, trong khi tôi hết lòng với Hiền thì em lại phản bội tôi một cách ngoạn mục. Trong thời gian yêu tôi, sống chung với tôi, em vẫn qua lại với người đàn ông khác. Để rồi khi có thai, em liền nói với tôi rằng người đàn ông kia có điều kiện hơn. Anh ta sẵn sàng ly hôn vợ khi biết đứa bé trong bụng Hiền là con trai.

Sau khi biết mình bị phản bội, tôi chán nản nên lao đầu vào làm việc. Mấy năm nay, tôi lăn lộn khắp nơi để tìm con đường cho riêng mình. May mắn là ở thời điểm hiện tại, tôi đã có trong tay một công ty và sự nghiệp đang trên đà phát triển.

Bị người yêu bỏ vì khố rách áo ôm, ngày tôi áo gấm về làng, em hớn hở dắt đứa trẻ chạy đến và đưa tôi một nhúm tóc khiến tôi bàng hoàng - Ảnh 1.Để chứng minh, Hiền đưa tôi một túi nilon, bên trong có nhúm tóc cậu bé kia. (Ảnh minh họa)

Tuần trước, nhà tôi có về quê gốc để ăn giỗ họ. Mấy năm vừa rồi bận rộn, tôi không có thời gian về quê. Vả lại đó cũng là nơi Hiền sống, mỗi lần nghĩ đến quê, tôi lại nhớ về người con gái bội bạc ấy.

Tôi không rõ bằng cách nào Hiền lại biết tôi sẽ về. Vì thế khi chiếc xe ô tô của tôi vừa đến đầu làng thì em chạy ra chắn ngang đường. Em hớt hải nói có chuyện muốn kể với tôi. Rồi chỉ vào cậu bé đứng cạnh nói rằng đó là đứa con ruột thịt của tôi và em. Để chứng minh, Hiền đưa tôi một túi nilon, bên trong có nhúm tóc cậu bé kia.

Tôi cố tỏ ra bình tĩnh và rời đi nhưng sau khi về thành phố, tôi vào viện xét nghiệm ADN. Hôm nay bệnh viện trả kết quả, tôi chết lặng khi biết đứa bé thật sự là con mình. Qua vài người bạn chung, tôi mới biết Hiền vừa bị đuổi khỏi nhà chồng cách đây mấy hôm. Thấy con càng lớn càng không giống bố, người đàn ông kia đi xét nghiệm và biết đó không phải con mình. Anh ta đuổi Hiền ra khỏi nhà. Và có lẽ vì thế nên em mới tìm đến tôi.

Giờ này, tôi vẫn hận Hiền đến nỗi chẳng muốn nhìn mặt em. Nhưng nghĩ kỹ thì đứa bé là con tôi, tôi không thể làm ngơ được. Theo mọi người tôi nên chu cấp cho thằng bé hay làm đơn ra tòa để đòi con mình khỏi tay người mẹ không ra gì ấy?.

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm